Sau khi trở về công ty, Trương Mạo lại gặp phải Nhược Vy đang đợi mình tại phòng tiếp khách. Anh bước vào hạ người xuống sofa nhìn cô.
-Em tới để hủy hợp đồng?
-Em tới để cảm ơn anh.
-Nực cười vậy? Em tới để cảm ơn người đã hãm hại em?
Nhược Vy khẽ lắc đầu, cô đưa mắt nhìn Trương Mạo. Sâu trong đó chính là tình bạn trân thành mà cô muốn dành cho Trương Mạo.
-Tôi biết, anh không phải người như vậy.
-Em thì hiểu bao nhiêu về tôi mà dám nói như vậy?
-Trương Mạo mà em biết là người tốt tính, anh ấy sẵn sàng nhịn đói bữa sáng để đưa phần ăn của mình cho chú lao công bên đường. Anh ấy sẵn sàng đứng ra nhận tội cho lớp khi bị khiển trách, sẵn sàng thức cả đêm để soạn tài liệu ôn thi cho cả lớp. Em không tin, Trương Mạo lại có thể làm ra những chuyện như vậy.
-Vậy tại sao lại không thích anh?
-Trương Mạo, tình yêu là thứ rất khó nói... em xin lỗi...
Trương Mạo khẽ cười nhưng trong tim anh bây giờ đã vô số mãnh dầm ghim vào.
-Nhược Vy, tất cả mọi thứ anh làm vì em. Anh đều không hối hận, nếu anh không khiến em được hạnh phúc... đó mới là điều hối hận nhất của cuộc đời anh. Sau này, bất kể anh có yêu ai thì anh vẫn sẽ luôn nhớ tới mối tình này. Vẫn luôn là người anh trai che chở cho em, chỉ cần em buồn anh sẽ có mặt để an ủi, chỉ cần em khó chịu anh sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3706955/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.