Nhược Vy sau khi uống trà cùng ông Cổ, cô bước lên phòng dựa người vào cửa sổ.
-Ông nên như vậy, Cố Trịnh Minh!
Chiều hôm ấy, cô ghé Cố thị. Dự bước lên phòng Trịnh Khải nhưng cuối cùng cô lại chọn qua phòng Trịnh Nguyên trước. Gõ cửa nhận được sự cho phép cô liền tiến vào.
-Anh Hai!
-Nhược Vy, em lên với Trịnh Khải à?
-Dạ vâng, ủa mà anh đang vẽ gì đấy.
-Là trừu tượng haha, anh vừa giải quyết công việc xong nên là muốn vẽ một chút.
-Vậy sao? Ban sáng em có nói chuyện với ba. Ba nói anh suốt ngày chỉ đâm đầu vào mấy cái vớ vẩn này mà không chịu làm ăn gì cả đấy nha.
Trịnh Nguyên thu lại tầm mắt, anh đặt cọ lên bảng màu rồi quay lại bàn làm việc.
-Ừm.
Nhược Vy nhướn mày nhìn nắm tay đầy gân dưới bàn của Trịnh Nguyên mà nhếch môi.
-Vậy em qua phòng Trịnh Khải một lát. Tạm biệt anh nha.
-Bye em.
Nhược Vy quay người ra khỏi cửa, trên môi chính là nụ cười cho sự đắc thắng. Lên đến phòng Trịnh Khải, cô không còn gõ cửa như trước mà tự nhiên mở cửa tiến vào.
-Cố T...
-Ra ngoài!
Nhược Vy còn chưa kịp lên tiếng đã bị anh gắt đuổi ra ngoài. Cô uất ức nhìn anh gắt nhẹ.
-Vậy em ra nha!
-Ủa bà xã, sao em lại tới đây.
-Ha... hay ha, em lên thăm anh lại còn bị đuổi?
-Ai mà biết là em, anh tưởng nhân viên vào mà không gõ cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3647856/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.