Nhược Vy tỉnh dậy đã là 5 rưỡi chiều, cô nhíu mày đưa tay dụi dụi mắt nhìn anh.
-Anh xã, mấy giờ rồi vậy?
Trịnh Khải ngước mắt khẽ cười tắt máy tính tiến lại sofa ngồi cạnh cô. Nhược Vy vừa thấy anh ngồi xuống cạnh mình đã mè nheo dựa vào lồng ngực anh nhõng nhẽo.
-Huhu buồn ngủ.
Trịnh Khải đưa tay xoa nhẹ lưng cô, anh ôn nhu đặt lên trán cô một nụ hôn yêu thương.
-Em là con nít sao?
-Phải aaa, em là bé ngoan của Cố Trịnh Khải.
Anh bật cười đè cô xuống sofa, môi trực tiếp tìm đến mỗi cô mà hôn sâu. Nhược Vy nhanh chóng hòa quyện cùng anh, tìm đến những tư vị ngọt ngào nhất của riêng hai người. Bước xuống sảnh tập đoàn, Trịnh Khải đan tay mình vào tay cô bước đi. Gara công ty rộng lớn, Nhược Vy đảo mắt tìm xe của chồng rồi bĩu môi.
-Rốt cuộc xe anh để đâu vậy?
-Đằng kia, em chỉ được cái giỏi tài lanh thôi.
Bước lại phía xe của mình, Trịnh Khải mở cửa cho cô rồi mới trở về ghế lái. Quyết định đưa cô tới một nhà hàng gần đó để cô có thể lót dạ một chút. Nhược Vy ăn uống đánh chén no say lại ưỡn người ra vẻ sảng khoái. Trịnh Khải chỉ còn biết lắc đầu cười trừ với những trò mèo của cô vợ nhỏ.
-Chồng ơi, lát mình đi ăn vặt nha.
-Em vẫn còn tâm trạng để ăn sao?
-Tất nhiên rồi, em chưa có no mà
Vừa nói cô lại vừa chớp chớp đôi mắt to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3647857/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.