Mọi thứ trong không gian trở nên yên ắng, chúng dường như đang nhường sự yên tĩnh lại cho cô để cô có thể suy nghĩ.
Nhược Vy nhìn chằm chằm anh, cô có nên trao thứ quý giá nhất cho anh hay không? Không phải là cô sợ, mà là cô đang suy nghĩ có nên hay không khi anh mang trong người dòng máu kẻ thù của cô. Nhìn anh đến không chớp mắt, cô không nghĩ rằng có lúc lại rơi vào tình cảnh này.
Nhưng rồi một lần nữa, người con gái này bị lý trí đánh bại. Phải, cô nên biết hi sinh tất cả vì sự trả thù. Trong đầu cô bất giác chỉ còn những âm mưu đen tối. Con ngươi của cô xoáy sâu vào mắt anh. Nhược Vy bặm môi đưa tay choàng qua cổ anh, ánh mắt dịu dàng pha chút si mê mà khẽ gật đầu.
Trịnh Khải nhận được sự đồng ý của cô thì khẽ cười hạnh phúc, anh đâu biết rằng cái nụ cười hạnh phúc của anh lại là sự thành công cho kế hoạch tàn nhẫn của cô. Cũng đâu biết rằng những hạnh phúc đang có được chính là tạm bợ.
Anh cúi xuống bắt đầu nụ hôn sâu cùng cô, nụ hôn nhẹ nhàng nhưng ướt át. Sự nóng bỏng đang dần lan truyền cả cơ thể hai người. Đôi bàn tay to lớn, thô ráp vuốt ve chiếc eo nhỏ nhắn của cô. Anh khẽ nghiêng đầu rời nụ hôn xuống vùng cổ trắng non mềm, nơi mùi hương của cô mà anh cảm nhận rõ nhất. Đôi môi ướt át chạm đến đâu là cả cơ thể cô như bị một luồn điện kéo đến đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3645458/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.