Ái Nhược Vy mỗi ngày đều cố gắng hết sức có thể lấy lòng Cố gia. Cứ cách vài ngày là cô lại thu xếp công việc để đến thăm ông bà Cố. Dù bão táp hận thù trong lòng có lớn thế nào thì cô vẫn luôn cố gắng mỗi ngày bày ra bộ mặt thiện chí mà vui vui vẻ vẻ với từng thành viên trong Cố gia. Để đổi lấy việc lớn thì những việc cỏn con này có là gì so với cô. Có dùng cả cái mạng nhỏ này cô cũng đồng ý nếu như có thể kéo cả Cố gia đi xuống địa ngục.
Vì hao công tốn sức đến như vậy nên giờ đây Nhược Vy càng lúc càng thân thiết với Mộc gia. Ái Nhược Vy bây giờ có thể thoải mái lui tới Mộc gia như một thành viên của gia đình họ.
Cả ông Mộc và bà Mộc đều rất thích cô, họ yêu thương và mong ước có thể sớm rước nàng dâu này về nhà. Có được thành quả như thế này chẳng phải do cô cứ vài ngày lại mặt dày tới Cố gia làm đồ ăn ngon và pha chuyện cùng ông bà Cố sao? Một cô con dâu hiểu chuyện, vừa đảm việc nhà vừa giỏi việc bên ngoài như vậy ai mà chẳng thích cơ chứ.
Chiều hôm nay, bà Mộc cứ mãi ngồi ở sofa phòng khách không rời bước. Người làm trong nhà vô cùng tò mò nhưng cũng không dám thắc mắc. Đợi đến khi Trịnh Khải về đến nhà, bà Mộc mới đứng dậy rời khỏi ghế kéo anh lại phía sofa bắt anh ngồi xuống rồi nghiêm túc nhìn anh.
-Con vào Nhược Vy quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3646065/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.