Trịnh Khải tiếp tục quay mặt cửa sổ rồi nhắm mắt lại. Ái Nhược Vy bĩu môi lại nhướn mày, quan sát tỉ mỉ từng nhất cử nhất động của anh. Chẳng biết có quan sát được gì không nhưng mà hình như cô bị cuốn vào cái nhan sắc chết tiệt này của anh rồi.
“Anh ta sao có thể đẹp đến thế nhỉ? Mũi cao, mắt hai mí, môi mỏng, khuôn mặt nam tính góc cạnh, chậc… đúng là không điểm nào để chê. Sao da anh ta đẹp như vậy nhỉ? Anh ta làm gì mà da đẹp được đến như vậy… tò mò thật.”
Cố Trịnh Khải như cảm giác được bản thân đang bị cô nhìn lén nên đôi chân mày đã nhíu nhẹ lại. Ái Nhược Vy bản tính tò mò lại ghé sát lại xem xét làn da của anh. Cô còn đang tính đưa tay chạm lên làn da ấy thì bất chợt anh mở mắt khiến cô giật bắn mình lùi ra, ngoan ngoãn ngồi yên vị lại trên vị trí của mình. Cố Trịnh Khải nhíu nhẹ cặp mày nhìn qua cô.
-Cô vừa tính làm gì vậy?
-Chẳng làm gì cả… tôi… tôi là…
-Là?
Ái Nhược Vy bị dồn vào thế khó liền chống đối kịch liệt. Cô thản nhiên ngồi thẳng lưng như thể bản thân rất ngay thẳng.
-Tôi chỉ đang xem xét xem tại sao anh lại đẹp trai như vậy!
Sau khi nói câu này xong cô cảm giác có gì đó không đúng. Rõ ràng cái cô muốn nói không phải là như vậy. Trịnh Khải ánh mắt sắc lạnh, đôi chân mày đã cau lại không ít nhìn về phía cô.
-Hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3625639/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.