Trở về nhà, cô hạ người xuống sofa suy nghĩ về anh. Khoé môi nhoẻn nhẹ lên, cô cầm điện thoại gọi cho trợ lý Vương.
“Tôi nghe thưa Ái tổng.”
-Mười phút nữa có mặt ở nhà của tôi!
“Dạ vâng.”
Bắt chéo chân tại sofa, cô nhấp nhẹ ngụm sữa nóng vừa được người làm mang ra. Nghĩ tới Cố Trịnh Khải, cô không khỏi nắm chặt một bàn tay lại, đôi mắt xinh đẹp cũng híp lại suy nghĩ.
-Cố Trịnh Khải, có trách thì nên trách anh lại là con của Cố Trịnh Minh!
Tiếng xe đậu vào sân nhà, trợ lý Vương bước vào cúi người chào cô. Ái Nhược Vy khẽ gật đầu mời ông ngồi xuống.
-Ông ngồi đi!
-Dạ vâng, Ái tổng gọi tôi đến đây có việc gì dặn dò ạ?
Ái Nhược Vy khẽ lắc thở dài, khuôn mặt có chút trầm tư.
-Có cách nào tiếp cận anh ta dễ hơn không?
Lão Vương vừa nghe xong đã biết Ái tổng nhà mình đây là muốn nhắc đến Cố Trịnh Khải. Ông biết rõ Cố Trịnh Khải khó tiếp cận đến như thế nào. 25 tuổi, anh ta đã có thể nắm vị trí chủ tịch tập đoàn Cố thị thì rõ ràng anh ta không hề đơn giản để tiếp cận làm quen.
-Thật sự không thể tiếp cận hắn đâu thưa Ái tổng. Rõ ràng nhà họ Cố có hai cậu con trai… tại sao cô không nhắm và Cố Trịnh Nguyên mà lại là Cố Trịnh Khải. Rõ ràng so với cách tiếp cận thì việc tiếp cận Trịnh Nguyên dễ hơn nhiều.
-Đúng, anh ta rất dễ tiếp cận nhưng lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3625638/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.