Tối hôm ấy, sau khi bàn bạc xong công việc anh nhanh chóng trở về khách sạn. Nằm xuống giường chẳng biết nghĩ ngợi thế nào liền muốn đi dạo quanh biển một lát. Cố Trịnh Khải bình thường đều vùi mình vào trong công việc. Anh thường thích giết thời gian của mình bằng cách ngồi trước màn hình máy tính và cống hiến mọi sức lực cho Cố thị. Cũng chính vì vậy mà ít khi Cố Trịnh Khải có thời gian dành riêng cho bản thân mình.
Soái ca với chiếc quần kaki trắng cùng chiếc áo sơ mi xanh đen rộng bước từng bước chậm rãi trên bờ biển cát trắng, từng đợt gió một thổi qua khiến tóc cùng sơ mi bay phấp phơi theo luồn gió. Anh cho hai tay vào túi quần, thả mình vào gió biển tận hưởng chút yên bình cho bản thân.
Mấy lúc như này, Cố Trịnh Khải cũng bất giác yêu cuộc sống hơn. Anh thích cảm giác hiện tại, thích bình yên. Từng đợt sóng vỗ lên khiến khoé môi anh khẽ cười. Hoá ra thiên nhiên đẹp đến vậy…
Nhược Vy ngồi tại một quán cà phê ngay bờ biển, liếc mắt dọc theo bờ biển liền bắt gặp hình ảnh anh. Lần này cô nhoẻn miệng đan hai tay lại vào nhau đặt lên bàn tựa cằm nhìn về phía anh.
-Lần này chính là trùng hợp rồi nhỉ? Nhưng sao anh ta lại đẹp trai đến như vậy. Ôi trời, điên mất thôi!
Đứng dậy cầm vội chiếc túi xách đeo lên vai, chiếc váy mỏng hai dây tự hồ khiến cô vô cùng dịu dàng và quyến rũ. Nhược Vy rời khỏi quán cà phê, đi ngược hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3625640/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.