Lãnh Tang Thanh lấy một phong thư từ trong hành lý ra đưa cho hắn.
"Đây là..." Hắn nhận lấy, mi tâm nổi lên càng nhiều chần chờ.
"Anh cả gửi thư cho anh." Cô che miệng cười.
Niếp Ngân ngây ngẩn cả người, ông trời, đầu năm nay đã có người hỏi thăm,
định mở thư ra thì hắn thấy phong thư này đã được mở từ trước, hắn nhìn Lãnh
Tang Thanh sau đó bất đắc dĩ lắc đầu, nha đầu này chắc chắn đã xem qua, mở
thư ra, những dòng đầu tiên toàn là những lời lẽ uy hiếp, nhìn đến chỗ giữa,
Lãnh Thiên Dục viết: Niếp Ngân, tóm lại một câu, ngày sau nếu ngươi dám phụ
lòng Thanh Nhi thì tất cả những lời trên đều không phải uy hiếp! Còn nữa,
đừng tưởng rằng thông đồng với Thiên Hi là có thể lừa được ta, ta chỉ không
muốn nhìn tiểu Tuyền lạnh lùng với mình mà thôi! Ngươi muốn kết hôn với
Thanh Nhi, được, đem sính lễ thật lớn tới Lãnh gia, nếu không có thành ý thì
đừng mơ tưởng cái gì!
Những dấu chấm than liên tục xuất hiện hẳn là không khó nhìn ra Lãnh Thiên
Dục tức đến mức nào, từng nét chữ cứng cáp hữu lực cơ hồ có thể làm thủng
cả giấy, Niếp Ngân không thể nghĩ tới Lãnh Thiên Dục sẽ biết được việc này
mà còn phải bất đắc dĩ thoả hiệp mà đồng ý, trong lúc nhất thời cũng muốn nở
nụ cười.
Lãnh Tang Thanh tiến lên, chỉ vào một chuỗi con số thiên văn ở trên mặt giấy,
nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945683/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.