Niếp Ngân không thèm nhắc lại, nhưng trong ánh mắt tràn đầy sự khẩn trương,
hắn có một dự cảm rất mãnh liệt, rất mãnh liệt...
Trực thăng dừng ở trên không trung, Niếp Ngân đứng ở tại chỗ ngẩng đầu nhìn
trời, hắn không hề chớp mắt, trái tim lại bắt đầu đập mạnh liên hồi.
Rất nhanh, cửa khoang thuyền mở ra, từ bên trong có một người ló ra, một cô
gái có mái tóc ngắn, trực thăng dần hạ xuống, sau đó hít sâu một hơi, xoay
người nhìn về phía sân biệt thự, cùng chạm vào ánh mắt người đàn ông trong
sân.
Niếp Ngân chỉ cảm thấy nhiệt huyết trong người mình đang bay nhảy, trong lúc
nhất thời, hắn lại hoài nghi hai mắt mình xảy ra vấn đề. Là Thanh Nhi, là bóng
dáng của cô...
Ánh mặt trời đỏ chiếu lên thân thể cô, hai má cô cũng ánh hồng, cô mặc một bộ
váy vẫn xinh đẹp như cũ, cũng khó trách, hằng ngày cô rất thích chạy nhảy,
nhưng hôm nay, cô lại đứng ở trên trời, lẳng lặng tại kia, xinh đẹp như tiên
giáng thế.
Xa cách như ngăn bởi thiên sơn vạn thủy, cuối cùng cô và hắn cùng gặp nhau,
Niếp Ngân lại tạ ơn trời, hắn chưa từng nghĩ tới thì ra ông trời lại chiếu cố hắn
như vậy.
Lãnh Tang Thanh ở trên cao nhìn hắn, hai cặp mắt nhìn nhau thâm tình rất lâu,
khi trực thăng chậm rãi hạ xuống, Niếp Ngân không đi lên, hai chân như bị
đóng đinh đứng tại chỗ, ông trời mới biết giờ phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945681/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.