Lãnh Tang Thanh bị Lãnh Thiên Dục mang đi, không có cô, Niếp Ngân sống
một ngày bằng một năm, giờ khắc này mới càng thêm đau lòng, trải qua vài
năm, tất cả cô đơn thất tịch cô đã vượt qua, mặc dù hắn cũng vậy nhưng có thể
vụng trộm nhìn cô, mà cô thì không, gặp lại không thể nhìn thấy, thống khổ so
với hắn tăng lên mấy trăm lần.
Cái đó hắn cảm nhận được, lại không thể nắm chắc được tương lai sẽ xảy ra
chuyện gì, hắn không biết Lãnh Tang Thanh có thể trở về hay không, cũng
không biết được mai sau bọn họ có thể ở bên nhau nữa hay không, loại cảm
giác hoảng sợ này quả thực giống như mạng hắn.
Hắn chưa từng sợ mất đi một người như vậy, ngày trước Thượng Quan Tuyền
cũng làm hắn thương tâm đến chết, nhưng Thanh Nhi lại cho hắn cảm giác đau
không bằng chết, hắn luôn luôn vô cùng tự tin, cũng không cho rằng mất đi
người nào đó sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn, thậm chí là sinh mệnh.
Cứ như vậy, Niếp Ngân cứ mãi đợi cô, một ngày cũng không dám bước ra
khỏi đảo, mỗi khi nhìn thấy thủ hạ của mình bước vào báo tin, hắn đều mang
trong mình một tia hy vọng, hắn luôn hy vọng thủ hạ của mình sẽ nói: Chủ
thượng, Lãnh tiểu thư đã trở lại.
Chỉ tiếc, ngày qua ngày, hắn cứ chờ nhưng vẫn vĩnh viễn không thấy.
Đã nhiều ngày, giờ Niếp Ngân mới biết thời gian thật dài, dài đến đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945679/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.