Lãnh Thiên Dục ngoài ý muốn đi tới, giống như ngày xuân chợt nổi lên gió lạnh,
trận gió lạnh này mang theo không có độ ấm khiến người ta khiếp sợ, cơ hồ
làm cho cả tiểu đảo này đóng băng.
Mà khi Niếp Ngân xuất hiện, tựa hồ làm cho trận gió lạnh này càng thêm mãnh
liệt hơn.
Lãnh Tang Thanh thì sợ ngây người, cô thật không thể coi thường bản lãnh của
anh trai mình, chẳng những có thể tìm được cái tiểu đảo này, còn nhàn nhã tự
đắc xuất hiện ở trước mặt hai người bọn họ.
Trong lúc nhất thời, cô sợ tới mức không dám mở miệng nói gì, câm như hến.
Lãnh Thiên Dục đứng lên, tất cả đặc công xung quanh đều cảnh gác, hắn nhìn
nhìn, bạc môi chậm rãi gợi lên một nụ cười không có độ ấm "Niếp Ngân,
người của ngươi dám nổ súng sao?"
Niếp Ngân cũng cười cười, lại cười như là sương lạnh tháng chạp (tháng 12),
toát ra một cỗ hàn khí, hắn cũng đi lên trước, trong nháy mắt, tất cả vệ sĩ ở phía
sau Lãnh Thiên Dục đều vội vàng giơ súng lên, ngắm vào đầu hắn như nhìn
thấy kẻ địch lớn.
"Đừng..." Lãnh Tang Thanh sợ tới mức kinh hồn bạt vía, cô không rõ bản lĩnh
bắn súng của thủ hạ Niếp Ngân giỏi tới mức nào, nhưng cô rất hiểu thủ hạ của
anh mình, tuy anh cô mang đến ít người, nhưng đều là sát thủ tinh nhuệ của
Mafia, năng lực bắn tỉa của bọn họ rất mạnh, quan trọng hơn là, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945668/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.