Thật lâu sau, Niếp Ngân mới buông ra cô ra, bởi vì nụ hôn nồng nhiệt dễ chịu
mà khiến đôi môi của cô trở nên căng mọng mê người, hai má mềm mại cũng
nhiễm đỏ, ngẩng đầu, cô nhìn hắn, hai má họ gần sát vào nhau và hơi thở cũng
đan xen lại.
"Thanh Nhi, em rất tốt, đây là sự thật." Hắn cười nhẹ, lại thương tiếc vỗ nhẹ lên
khuôn mặt cô: "Bởi vì em thông minh, cho nên y học mới đạt được thành tích
cao, đúng vậy, có vài thiên kim nhà giàu là tiến sĩ mà em không thể bằng họ,
nhưng ngẫm lại xem, các cô gái đó có thành tích y học được như em sao?
Đừng lo về chuyện giao tiếp buôn bán, trên đời này không mấy người đàn ông
sẽ hy vọng vợ mình mỗi ngày đều ra ngoài xuất đầu lộ diện, ít nhất anh không
thích."
Lãnh Tang Thanh cắn môi, lẳng lặng nhìn hắn, cô thích nghe hắn nói, thích hắn
ôn nhu chăm chú nhìn cô, thích nhìn sâu vào trong đôi mắt hắn chỉ có mình cô.
Hắn nhẹ nhàng thở dài: "Thanh Nhi, em phải biết rằng, anh yêu em vì em chính
là em, không phải người khác, người mà anh muốn lấy chính là Lãnh Tang
Thanh, không phải siêu nhân, hiểu chưa?"
Hơi thở của Lãnh Tang Thanh trở nên càng ngày càng dồn dập, trái tim kinh
hoàng đập không ngừng nghỉ, hắn vừa nói cái gì cơ, hắn muốn lấy cô...
Như nhìn thấu lòng cô, đáy mắt Niếp Ngân mỉm cười: "Thanh Nhi, em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945666/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.