🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vì Lãnh Tang Thanh không quá sắc bén và để ý nên căn bản cô không nhìn ra



biến hóa trong mắt Niếp Ngân, biến hóa vừa rồi đi nhanh, chỉ trong nháy mắt



nên cô không thể nhận ra, cô nghe thấy lời này xong thì ôm hắn, thật lâu không



buông tay.



Sáng sớm yên tĩnh, trên giường một màn lãnh mạn xảy ra.



Niếp Ngân cũng không muốn dậy, ôm lấy Lãnh Tang Thanh, hai người chẳng



chịu rời giường. Hắn chưa bao giờ cảm thấy yên tĩnh như vậy, cho tới nay, thần



kinh của hắn đều buộc chặt, tuy rằng mặt ngoài nhạt như gió lạnh, trời sinh tính



cảnh giác sớm đã thành tự nhiên nhưng giờ phút này khắc này hắn mới cảm



giác được thể xác và tinh thần mình mệt mỏi đến cỡ nào, chỉ có khi hắn ôm cô



mới có thể cảm thấy im lặng là đáng quý và hạnh phúc.



Thật lâu sau, Lãnh Tang Thanh ngẩng đầu từ trong ngực hắn lên, mở mắt nhìn,



nhẹ giọng nói với hắn: "Ngân, anh nói em đang nằm mơ sao?"



Niếp Ngân cúi đầu nhìn cô, mỉm cười: "Vì sao nói như vậy?"



Lãnh Tang Thanh thở dài, lại thuận thế vùi mặt vào trong ngực rộng lớn của



hắn: "Em chỉ cảm thấy hạnh phúc tới quá nhanh, cảm giác hạnh phúc thỏa mãn



này mỗi ngày đều vây quanh em, em sợ cảm giác đó đột nhiên biến mất." Nói



xong cô lại ngẩng đầu, đáy mắt lộ ra một tia khẩn trương: “Chúng ta thật sự đã



ở bên nhau sao?"



"Đứa ngốc." Niếp Ngân cảm thấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945663/chuong-162.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Niếp Môn
Chương 162: Từ tham sống ưu (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.