Niếp Ngân nghe xong sửng sốt, "Bà nói cái gì?"
"Thực buồn cười đúng không?" Isabella tự giễu cười cười, đi tới trước cửa
sổ, ánh sáng chiếu lên khuôn mặt tinh xảo của bà ta, mặt bà ta, rõ ràng nổi lên
một tia chán chường lười biếng.
"Nhưng nó đúng là con tôi, là đứa nhỏ tôi mang trong bụng 9 tháng."
Niếp Ngân nghi ngờ rất nhiều: "Đến cuối cùng sao lại thế này?"
Isabella liếm liếm môi, xoay người nhìn về phía hắn: "Niếp Thâm là con tôi, mà
cha nó chính là —— Rawson."
Tin tức này giống như làm đất bằng nổi sóng, Niếp Ngân không phản ứng kịp,
suy nghĩ nửa ngày cũng không thể hiểu rõ được: "Đợi chút ——" hắn cố gắng
nghĩ đến quan hệ này, bỗng: "Niếp Thâm là con bà và Rawson? Đây... Quả
thực rất buồn cười."
"Là rất buồn cười, khi tôi mang thai Niếp Thâm cũng biết là rất buồn cười."
Isabella nhẹ giọng nói, "Còn nhớ rõ JON không?"
"Là người luật sư kia?"
"Ừ, hắn cũng từng là vị hôn phu của tôi." Ánh mắt Isabella xa xưa, "Lúc ấy tôi
cùng anh ta đã nói chuyện kết hôn, thật không ngờ tới, ông trời lại chỉ chơi đùa
với tôi."
Isabella bắt đầu chậm rãi kể rõ từ đầu...
Thì ra, khi đó tâm tư Isabella đơn thuần, bà một lòng yêu vị hôn phu JON, hắn là
một luật sư vĩ đại, mỗi lần nhìn thấy hắn trên tháp đình, mỗi một động tác giơ tay
nhấc chân đều đầy mị hoặc làm bà mê mẩn. Có một đêm, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945643/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.