Trong phòng hội nghị lầu hai đang diễn ra trận đấu kịch liệt trong im lặng, mảnh
gãy của cái bàn hỗn độn đang ở các góc, trên màn hình máy tính có người
đang chờ thời cơ chậm rãi qua lại, không quá bao lâu liền đổi thành một mảnh
tối đen, bước vào trạng thái lặng như tờ, “bằng thượng đăng quản” không biết
vì sao giờ phút này bắt đầu lúc sáng lúc tối, thường thường sẽ phát ra ánh sáng
điện, âm thanh "Chi chi".(tiếng điện bị nhiễm)
"Ầm!" Một thanh âm vang lên, trữ vật quỹ bắt đầu kịch liệt lắc lư.
(mọi người cứ coi trữ vật quỹ và bằng thượng đảng quản là cái gì đó, m cx
không ra lắm)
Chớp lên với biên độ càng lúc càng lớn, phát ra thanh âm cũng càng ngày càng
vang, đến cuối cùng, trong trữ vật quỹ môn bị một lực lớn đá văng ra, bóng dáng
Tu Nguyệt từ bên trong găn tủ ngã ta.
Hai cổ tay cô bị dây thừng trói, hai chân từ đầu gối đến cổ chân cũng bị buộc
gắt gao, miệng cũng bị bịt kín, may mà bởi vì thời gian quá nhanh, vải bịt cũng
không có cột chắc, Tu Nguyệt hoạt động vài cái cằm, miếng vảikia liền rơi
xuống.
Cô ủy khuất và phẫn hận, trên khuôn mặt phấn nộn nhỏ nhắn còn giữ lại hồng
ấn do vải bố để lại, trên trán cao cao nhô lên một cái cục to như quả trứng gà,
đây là vừa mới bị đánh đến choáng váng nên mới lưu lại.
Tuy sau khi tỉnh lại đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945553/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.