Rawson uống xong bình thuốc, màu da đều biến thành phấn hồng sắc, trong
tròng trắng mắt xuất hiện tơ máu hồng vụn vặt kéo dài đến đồng tử, cảm giác
như sắp muốn nứt ra, trong lỗ mũi chảy ra huyết róc rách, bao trùm cả chòm râu
hắn, nhìn qua có chút ghê tởm, nhưng lúc này hắn lại giống như trọng
sinh.Trong hoảng hốt tựa như có cảm giác thân thể hắn bay lên giống hơi
nước, động tác hắn có biên độ khoa trương, biểu tình dữ tợn cực độ, căn bản
đã trở thành một con quái vật, nhìn không ra đâu là dấu hiệu của con người.
Nhìn thấy ba người Niếp Ngân vội vàng chạy tới phía hắn, hắn cười, không chút
hoang mang nhưng động tác lại sạch sẽ lưu loát, một quyền đánh nát thủy tinh
bên cạnh, từ lầu 4 phi thân nhảy xuống.
Chuyện này ba người thật không ngờ, bất luận ra sao, độ cao của lầu 4 đối với
một người bình thường mà nói khi nhảy xuống khẳng định ko thể sống, bộ phát
của Niếp Ngân nhanh hơn, nhảy về phía trước, lại bắt không được đành nhanh
chóng đứng dậy, một tay chống ban công, thả người nhảy xuống.Theo từ cửa
sát sau nhảy xuống, tuy hắn được huấn luyện đặc biệt, nhưng loại động tác cực
hạn này, nếu rơi xuống đất không có tốt lắm, vẫn rất nguy hiểm.
"Đại ca!" Niếp Tích hô to một tiếng, khuôn mặt vạn phần lo lắng.
Còn Cung Quý Dương trợn tròn mắt ra xem, cả người có chút cứng đờ đứng
đó, tận mắt nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945555/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.