Cung Quý Dương và Lãnh Tang Thanh xuất hiện làm cho tất cả mọi người đều
chấn động.
Lãnh Tang Thanh gắt gao rúc vào trong ngực Niếp Ngân, giống một con nhim
nhỏ vũ thiên tình đứng trên nhánh cây, tuy thân thể còn lạnh run, nhưng trong
lòng tối tăm, sợ hãi đã hoàn toàn tản ra.
Tuy rằng hai người không gặp nhau quá 24h, nhưng khi bên nhau lại cảm giác
như đã không gặp đã rất lâu rồi, như qua một đời người vậy.
Nước mắt Lãnh Tang Thanh từ hai má tán loạn, theo từ đôi mắt hạ xuống tạo
ra tiếng"Tóc tạch tóc tạch", nhưng đều không có lãng phí, tất cả đều rơi xuống
mặt Niếp Tích đang ngồi dưới đất, Niếp Tích nhìn hai người bọn họ, lấy tay nhẹ
nhàng lau mặt, cảm thụ được sự bi ai, vui vẻ, ấm áp của Lãnh Tang Thanh,
muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng chỉ hóa thành tiếng thở dài.
Cung Quý Dương nhìn hai bọn họ gắt gao ôm nhau, có loại bất đắc dĩ rối rắm
này ở trong lòng hắn, muốn chọc tức hắn sao? Nhân quả báo ứng? Xem ra
muốn trách cũng chỉ có thể trách quả Địa Cầu không đủ lớn thôi.
Màn gặp lại ấm áp này xen kẽ khắc khẩn trương của lúc nãy hòa vào trong
không khí, có vẻ thực không thỏa đáng, nhưng cũng không làm cho hiện trường
cấp bách giảm bớt đi, nguy hiểm còn đang xuyên qua ở trong tế bào thần kinh
của mỗi người.
"A? Cung tiên sinh? Ngài làm sao có thể tới nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945552/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.