Buổi sáng mười giờ.
Bầu trời vẫn nặng trịch như cũ, mây đen trên trời như liều mạng ép lại gần nhau
đã không còn mềm mại, phiêu dật, bây giờ nó hoàn toàn như một khối thạch
lớn, nhìn qua tự hồ như nó muốn áp xuống đất.
Không có mưa, không có tiếng sấm, chỉ ngẫu nhiên khỉnh thoảng có một cơm
gió buồn, chim chóc không kêu, yên lặng như đã chết, yên lặng này thật giống
như ngày tận thế của mai sau.
Hôi hấp của mọi người đều như khó khăn, trong đó thân thể mọi người dơ
bẩn giống bùn.
Mọi người trong gia tộc Niếp môn cũng chẳng khác nhau là mấy, rải rác phân
bố ở đình viện và các vị trí, trong lòng mỗi người đều có kế hoạch của riêng
mình, dù sao hôm nay Niếp môn sẽ có một đại thay đổi, trên mặt mỗi người
đều rất trầm trọng.
Đương nhiên, trừ Niếp Nhân Hằng cái tên không biết trời cao đất rộng đó, hắn
giương nanh múa vuốt cùng với đứa con mình cuồng rầm rĩ.
Giữ bể phun nước, một mình Niếp Thâm lẳng lặng đứng ở nơi đó, hắn vẫn ở
cái bể phun nước này là có chú ý, nhưng hôm nay nước không quá chừng,
nước phun ra cũng không hiệu quả tốt lắm, điều này làm cho hắn không không
thích và xuất hiện một tia táo bạo.
Đi quanh cái hồ một một vòng, cũng không phát hiện cái gì vấn đề, hắn ngồi
xổm xuống cạnh cái bảng tổng quảt bản đồ bên cạnh, nhìn chằm chằm bảng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945527/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.