Từ Lục Phần Bán đường đi ra, Phương Ứng Khán rất hài lòng.
Bởi vì,
Hắn thấy được điều hắn muốn thấy, nên thấy.
— Lôi Tổn,
— cùng với cái quan tài của lão.
Vẻ mặt Tô Mộng Chẩm lại rất thất lạc.
Lôi Tổn chết cũng không phải là điều gã muốn.
Gã cảm thấy trống rỗng và tịch mịch không gì sánh được.
Bạch Sầu Phi thờ ơ.
Vương Tiểu Thạch sửng sốt.
Địch Phi Kinh vẫn là gặp biến không dao động.
…
Phương Ứng Khán vừa ra ngoài,
Liền lên xe ngựa,
Từ trong xe truyền ra giọng nói của hắn.
“Hồi phủ.”
Đêm nay,
Kim Phong Tế Vũ lâu nhất định sẽ tổ chức đại yến chúc mừng.
Mà hắn,
Nhất định sẽ vì Kim Phong Tế Vũ lâu chuẩn bị một phần lễ vật thật hậu hĩnh,
Một phần lễ mà mọi người đều không tưởng tượng nổi.
***
Ngoại ô thành Biện Lương,
Rừng mai,
Trong rừng mai có một suối nước nóng.
Đã nhiều ngày,
Mỗi trước hoàng hôn,
Vô Tình đều đến rừng mai này,
Ngâm mình vào suối nước nóng.
Trong nước suối có thành phần đặc biệt, có thể tạm thời ngăn chặn độc tính của Tuý Lưu Hà.
Đương nhiên,
Đây chỉ là biện pháp tạm thời áp chế độc tính không cho phát tác,
Cũng không thể giải độc hoàn toàn.
Ánh tà dương như máu.
Hơi nước mờ mịt.
Vô Tình đã ngâm được nửa canh giờ.
Chỉ còn nửa canh giờ nữa,
Hoàng hôn sẽ trôi qua.
Độ nóng của nước rất cao,
Thế nhưng Vô Tình cảm giác được một cổ lãnh ý.
Lãnh ý kỳ lạ.
Chính xác mà nói,
Thật ra là tử ý.
Trên bờ không biết từ bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-thieu-vo-tinh/200841/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.