Năm Tuyên Hoà thứ tư.
Đầu mùa xuân.
Vương Tiểu Thạch giết chết Phó Tông Thư ở Ngã Ngư điện.
Ý định ban đầu của hắn là muốn tru sát Sái Kinh,
Nhưng dù sao Sái Kinh cũng là cáo già đa mưu túc trí,
Lão tránh mặt không ra,
Chỉ để Phó Tông Thư lộ diện.
Vì vậy,
Phó Tông Thư chết.
Vương Tiểu Thạch giết chết thừa tướng đương triều,
Nên phải bắt đầu hành trình lẩn trốn của mình.
Lúc đó,
Sái Kinh ở tại Vong Ngư các cách Ngã Ngư điện mười bộ.
Thiên Hạ Đệ Thất và đám người Diệp Kỳ Ngũ, Tề Văn Lục đều tụ tập bên cạnh lão.
Phương Ứng Khán cũng ở đó.
Bọn họ ở trong các đợi tin lành.
Tin lành này đương nhiên là cái chết của Gia Cát Thần Hầu.
Không ngờ rằng,
Người chết ngược lại là Phó Tông Thư.
***
Kim Phong Tế Vũ lâu,
Từ lập đông năm ngoái,
Tô Mộng Chẩm đã không còn quản lý sự vụ trong lâu.
Gã thậm chí rất ít khi ra khỏi phòng.
Những lúc Bạch Sầu Phi nhìn thấy gã,
Thân thể gã đã gầy gò đến độ không còn ra hình người,
Chỉ còn hai gò má xanh mét trơ xương,
Cùng với hai đốm lửa ma trơi trong mắt.
Vì vậy,
Bạch Sầu Phi nghĩ,
— gã đã bệnh đến nông nỗi này, e rằng không sống được bao lâu.
Tình cảm của Bạch Sầu Phi đối với Tô Mộng Chẩm rất phức tạp.
Tuy rằng y không có một bầu nhiệt huyết như Vương Tiểu Thạch.
Thế nhưng,
Chí ít,
Y cũng nhìn ra được,
Tô Mộng Chẩm rất tịch mịch.
Nhớ lại lúc mới vào kinh,
Là Tô Mộng Chẩm một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-thieu-vo-tinh/1321742/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.