Lúc các đội kỵ binh đi vào khu vực săn bắn, Nguỵ Vô Tiện sắp đi đến khán đài, khán đài là nơi nữ quyến các thế gia ngồi xem, Lam Vong Cơ tất nhiên không thể đến đó, y đã hẹn với Lam Hi Thần, đi giúp việc săn bắn.
Nguỵ Vô Tiện mặc chiếc áo khoác dài màu đen, nhàn nhã bước lên trên khán đài, trên khán đài cơ bản là toàn tiên tử các thế gia, cũng có một ít nam tử Khôn Trạch, nhìn thấy hắn đều bất giác nhường đường, trong lòng Nguỵ Vô Tiện khẽ cười, một mình đi đến phía xa nhất của khán đài, chỗ này hoá ra lại tốt, không có ai giành vị trí tốt nhất với hắn.
Sau một hồi trống sôi động, đội kỵ binh bắt đầu vào hàng, đi đầu chính là đội chủ nhà Thanh Hà Nhiếp Thị, Nhiếp thị lấy đao làm chủ đạo, đều là những nam nhân nam tính đầy nhiệt huyết, ngược lại cũng khá được hoan nghênh. Mặc dù những người ở đây đều có hơi sợ Nguỵ Vô Tiện, nhưng khi chính thức bắt đầu, vì muốn ném hoa cho những nam tử mình thích, các cô nương và Khôn Trạch này, còn quan tâm hắn là cái rắm gì nữa đâu, tất cả đều lo chen tới, gào thét về phía những người bên dưới, một trận mưa hoa, khí thế đó doạ Nguỵ Vô Tiện choáng váng luôn rồi.
Trong lòng thầm nói may mà mình đến sớm, không thì bây giờ mà đi vào, bất kể ngươi là Di Lăng Lão Tổ hay là ai, chắc chắn cũng chen không lọt.
Một mảng sắc trắng đập vào mắt, mạt ngạch trắng tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-tu-quy-mong-nho-tro-ve/2558919/chuong-38-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.