Chú ấy có vẻ... rất quan tâm em nhỉ?
Trần Sở Mặc nói xong lại quay đầu nhìn Cố Cẩn Ngôn phía xa.
Tần Diên Vĩ do dự một lát mới nói thật mới vị hôn phu:
- Trước đây em từng thích chú ấy.
Trần Sở Mặc tỏ ra thấu hiểu, sau đó không còn cảm xúc gì nữa, cậu ta hỏi cô:
Thế chú ấy thì sao? Chú ấy à? Tần Diên Vĩ lắc đầu, trong mắt tràn ngập chua xót:
Chưa từng yêu em! Mà bọn em đã không có cơ hội nữa rồi! Vì hôn ước của chúng ta ư? Không hẳn. Tần Diên Vĩ lắc đầu, cô nở nụ cười đắng chát:
- Thật ra là em đã chán ngấy cảnh theo đuổi một người, quá mệt mỏi! Cảm giác đó chắc anh cũng hiểu mà, phải không?
Trần Sở Mặc không đáp lời cô mà chỉ cười nói:
- Thế thì tốt, em cười thật hạnh phúc cho chú ấy xem thử! Nào, nhìn máy ảnh nào...
Nói xong cậu ta thân mật kéo tay Tần Diên Vĩ rồi lại quay về phía máy ảnh, mà cô cũng nở nụ cười dịu dàng.
Qua máy ảnh nụ cười này đẹp đến mức ngây ngất lòng người, cũng khiến Cố Cẩn Ngôn thất thần.
Chụp xong Tần Diên Vĩ mới thở phào nhẹ nhõm nhưng không ngờ lúc lên xe thay đồ lại bị người đàn ông vẫn đứng dưới gốc liễu lôi đi.
Người đầu tiên phát hiện chuyện cô dâu mất tích là thợ trang điểm.
- Cô dâu đâu rồi? Sao không thấy cô dâu? Anh Trần, không thấy vợ anh đâu cả, vừa rồi vẫn thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696938/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.