Không biết sao nghe thế mà Tần Diên Vĩ lại có chút tức giận.
Dù sao lửa nóng không rõ từ đâu tới nhưng cô chẳng nói chẳng rằng, nắm tay anh rồi hung hăng cắn lên.
- ...Á! Đau —
Cố Cẩn Ngôn bị đau đến mức phải hô lên.
Không thể tin được cô nhóc này lại cắn anh thật!
Bảo cô đổi chỗ là cô đổi thật luôn! Từ bao giờ lại nghe lời thế không biết nữa?
Tần Diên Vĩ vừa nghĩ đến lời anh nói đã tức nghẹn họng, càng ra sức cắn chặt hơn.
Cố Cẩn Ngôn giơ một tay khác sang rồi kéo cô lại gần, đặt cô ngồi trên chân mình, nhỏ giọng dỗ dành:
Thôi thôi, tôi xin lỗi mà, tôi không nên nói như vậy,về sau cơ thể của Cố Cẩn Ngôn này từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài tất cả đều là của Tần Diên Vĩ hết. Em muốn cắn ở đâu thì cắn, tôi sao có thể lấy ai khác làm vợ được chứ? Á — thế vẫn chưa được à? ... Tần Diên Vĩ nghiến răng thật mạnh xong mới chịu há miệng ra.
Cô đỏ mặt, buồn bực lườm anh:
- Ai cần cơ thể chú chứ?
Còn có câu “tôi sao có thể lấy ai khác làm vợ được” là có ý gì chứ?
- Chú thích lấy ai làm vợ thì lấy, tôi chẳng quan tâm!
Cô mắng xong nhanh chóng tránh khỏi lồng ngực anh.
Uống xong tách trà gừng táo đỏ kia thì cô cũng vội vàng trốn khỏi phòng Cố Cẩn Ngôn.
Sau khi ra khỏi đó cô cứ ôm lấy ngực mình, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696933/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.