- Nhưng còn đồ trang điểm của mẹ......
Đợi ăn no rồi hẵng đến mua. ......Vậy được thôi! Bé con suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng đồng ý!
Huống hồ, đối với việc ăn uống mà nói, lấp đầy bao tử mới là việc chính.
Lâu Tư Trầm không có đưa Đuôi Nhỏ nhà ra nhà hàng bên ngoài ăn cơm, mà đến nhà hàng bảy sao trên thuyền mà hắn từng hay đến.
- Ngài Lâu, hoan nghênh ngài đến!
Thư ký VIP của nhà hàng từ sớm đã đứng chờ trước cửa, kính cẩn cuối người chào đón hắn.
- Ngài Lâu, cực khổ rồi! Ngài muốn khi nào dùng bữa tối? Ngài muốn ăn tại phòng ăn hay là muốn chúng tôi đưa đến phòng riêng cho ngài?
Lâu Tư Trầm cuối đầu nhìn bé con kế bên chân mình, cô bé dường như có chút buồn ngủ.
Đưa đến phòng của tôi! Bữa ăn hai người, ngoài ra, báo với đầu bếp một tiếng là, trong đó có một phần ăn dành cho trẻ em, cho ít gia vị lại, không cay. Vâng ạ. Dường như đến bây giờ thư ký mới phát hiện ra Đuôi Nhỏ đứng bên chân của Lâu Tư Trầm, cô ngạc nhiên.
Ngài Lâu, tôi còn tưởng ngài chưa kết hôn nữa! Thì ra con của ngài đã lớn đến như vậy rồi! Bé con trông thật đáng yêu...... Chào dì ạ! Đuôi Nhỏ liền ngẩng đầu lên, ngọt ngào gọi một tiếng.
- Ây da! Bé con thật là ngoan.
Thư lý thích đến chịu không nỗi.
Lúc này, Lâu Tư Trầm mới chậm rãi mà giải thích một câu
Bé con này không phải con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2695997/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.