Cô ấy chẳng biết yêu mà chỉ biết đến gia đình và sự nghiệp. Rồi một ngày kia, hai thứ đó đều tan vỡ. Anh cũng giống như cô, không biết yêu và đều chỉ biết đến gia đình và sự nghiệp. Nhưng một ngày kia, anh đã biết thêm cái gọi là hận thù.
Anh gần như có tất cả, nhưng lại ghét cái là "gần như" bởi anh là người truy cầu sự hoàn hảo. Anh tài giỏi, thông minh, có cá tính riêng của mình. Trước mặt ba mẹ của mình anh trẻ con, tinh nghịch còn với người ngoài, anh không ngại ngần tháo bỏ lớp mặt nạ ngây ngô ấy. Cô mất đi tất cả nhưng lại chưa từng bỏ cuộc. Người ngoài chỉ nhìn thấy cô mạnh mẽ nhưng không biết cô yếu đuối thế nào.
Anh và cô gặp nhau với những sợi dây lằng ngoằng từ quá khứ đến hiện tại. Xung quanh cuộc sống của anh và cô là những viên kẹo ngọt mà sao hai người chỉ được nối với nhau bằng những mối hận thù, ghét bỏ chẳng bao giờ dứt? Hai kẻ lạnh lùng, mạnh mẽ nhưng đều giữ những góc khuất cho riêng mình, liệu cuối cùng mối quan hệ của họ là kẹo ngọt hay trà đắng đây?