Cố Bạch Y vừa thề son sắt cam đoan sẽ diễn kịch thật tốt với Thẩm Huyền Mặc, ngày hôm sau lại gặp Triệu Tang Thực.
Triệu Tang Thực cũng không phải cố ý tới tìm cậu, chỉ là vừa vặn đi ngang qua con hẻm ngoài cửa sau nhà hàng.
Một đám tráng hán tay xách gậy đi ở phía trước, Triệu Tang Thực tay không tấc sắt thực chất ở phía sau đội ngũ, sợ lạnh khép tay áo, từ xa nhìn lại giống như mèo lớn mệt mỏi.
So với tráng hán phía trước, hắn có thể nói là thanh tú, trong quần thể này cũng đặc biệt bắt mắt.
Cố Bạch Y xách túi rác đi ra, liếc mắt một cái liền thấy được Triệu Tang Thực.
"Bùm" một tiếng, rác rơi vào thùng rác.
Triệu Tang Thực cũng quay đầu nhìn.
Trên mặt vẫn là nụ cười giả có lệ, cũng may ngữ khí coi như hòa ái, hắn quát tiểu đệ cảnh giác phía trước.
"Đây là nhà một người bạn của tôi..... Người bạn nhỏ."Triệu Tang Thực nói rồi lại nhìn về phía Cố Bạch Y, "Cậu...."
Hắn suy nghĩ một hồi cũng không nhớ được tên của cậu, chỉ nhớ rõ là họ Cố.
Đơn giản bỏ qua phần chào hỏi này.
"Hôm nay cậu có thấy hai cô gái kỳ quái không?" Triệu Tang Thực hỏi.
Cố Bạch Y chậm rãi lắc đầu, một bên lui về phía sau hai bước.
Giống như rất sợ hãi.
Triệu Tang Thực theo tầm mắt của cậu chú ý tới tiểu đệ phía trước —— thoạt nhìn cũng không giống người tốt gì.
Hắn không khỏi cười một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-toi-dien-phao-hoi-tieu-bach-kiem/2883130/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.