Đào Mộc Đào: "....."
Nàng nhịn không được nghĩ, mình nhìn trông dễ lừa như vậy sao?
Trong nháy mắt đó, trong đầu nàng đã có rất nhiều suy đoán không tốt lắm, nhưng lúc trước Cố Bạch Y không hỏi, để lại cho nàng một ít thể diện, lúc này nàng cũng không tiện há mồm đuổi theo không rời.
Chần chờ một lát, cơ hội truy vấn cũng đã chuồn đi.
Cố Bạch Y hỏi: "Em có biết số điện thoại của tôi không?"
Đào Mộc Đào gật gật đầu, trên sổ điện thoại nhà nàng có điện thoại của cậu.
Cố Bạch Y nói: "Vậy em nhớ một chút, sau này lại gặp phải phiền toái như vậy, có thể gọi điện thoại cho tôi. "
Đào Mộc Đào rất muốn lắc đầu nói không cần.
Cố Bạch Y không gây phiền toái cho nhà nàng là được rồi.
Nhưng vừa rồi cậu cũng giúp mình, Đào Mộc Đào đem câu trào phúng theo thói quen này nuốt trở về.
Lại nói.....
Đào Mộc Đào đánh giá thân thể nhỏ bé thoạt nhìn vô cùng yếu ớt của Cố Bạch Y, trong ánh mắt lộ ra hoài nghi nồng đậm.
Không chừng cũng không chịu đủ một quyền của người ta.
Nàng tuy rằng không thích Cố Bạch Y, nhưng cũng không thật sự muốn bảo cậu đi lên chịu chết.
Nhưng Cố Bạch Y rất cố chấp chờ nàng trả lời, nàng đành phải hàm hồ đáp một câu: "Tôi biết rồi."
Vừa nói như vậy, đề tài liền hoàn toàn rời rạc.
Lúc Cố Bạch Y đưa Đào Mộc Đào đến dưới lầu, sắc trời đã có chút tối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-toi-dien-phao-hoi-tieu-bach-kiem/2883127/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.