Không nghĩ tới Thẩm Huyền Mặc lại thích kiểu người như vậy.
Nhát gan như thỏ, lúc ăn cơm cũng cúi đầu, đũa chỉ cẩn thận gắp hai đĩa thức ăn trước mặt, hỏi một câu trả lời mấy chữ, một câu dư thừa cũng không nói.
Thẩm Huyền Mặc từ trước đến nay được người nịnh hót lại tự nguyện gánh vác công việc bưng trà rót nước.
Chén trà trống rỗng liền giúp người bên cạnh rót trà, lúc nhân viên phục vụ mang thức ăn lên, chỉ cần ánh mắt Cố Bạch Y khẽ liếc lên, hắn liền chủ động cầm đũa chuyên dụng gắp thức ăn cho cậu.
Triệu Tang Thực ngồi đối diện giống như bị coi thường triệt để.
Trên bàn tròn tổng cộng ba người, bên cạnh đều là chỗ trống, lại khiến hắn sinh ra một loại ảo giác mình thật dư thừa.
Nhưng ảo giác cũng chỉ là ảo giác, ưu điểm lớn nhất của Triệu Tang Thực chính là da mặt đủ dày.
Triệu Tang Thực bưng chén rượu, quang minh chính đại nhìn chằm chằm Cố Bạch Y.
Cố Bạch Y luôn cúi đầu.
Nhưng thỉnh thoảng khi Thẩm Huyền Mặc nói chuyện với cậu, cậu vẫn ngẩng đầu lên liếc nhìn đối phương một cái.
- Những thói quen tốt đáng khen ngợi.
Cũng chính vì mấy lần ngẩng đầu này, Triệu Tang Thực rốt cục nhìn rõ mặt cậu.
Lập tức liền bừng tỉnh.
Khó trách Thẩm Huyền Mặc ân cần gấp bội với cậu.
Đơn giản chỉ là thấy sắc nảy lòng tham.
Yêu cái đẹp ai cũng có, Triệu Tang Thực cũng thích mỹ nhân, có điều hắn càng thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-toi-dien-phao-hoi-tieu-bach-kiem/2883131/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.