Mạc Hàn thân thể cường tráng phía trên cô giữ chặt hai tay trên đỉnh đầu. Bộ váy body bị vứt ngổn ngang dưới đất cùng chiếc áo sơ mi của anh. Thân hình nóng bỏng phía dưới không ngừng chống cự.
- Sao vậy? Không phải rất thích sao? Không phải rất muốn được tôi yêu thương thân thể sao? - Mạc Hàn mơ hồ trong hơi men nói ra những lời đầy dụ hoặc.
- Không muốn. Tôi không muốn gì hết. Chỉ cần anh thả tôi ra. - Sở Thanh ra sức chống cự. Hai chân khép chặt, lại bị anh dùng đầu gối tách ra.
- Suỵtttttt... - Âm thanh vang vọng kéo dài trong căn phòng tràn ngập mị hoặc, đầy ái muội.
- Không hề... cô không thấy thân thể cô đang rất muốn ấy sao? - Anh biến thái liếm nhẹ vành tai cô. Chuyển xuống cắn mút đôi môi đỏ mọng. Từng chút, từng chút chiếm đoạt tiện nghi của cô. Sở Thanh rất muốn cắn. Muốn căn cho anh một cái để anh tỉnh táo.
Bỗng dưng lại biến thành bộ dạng này. Nghĩ là làm, lợi dụng lúc anh đang triền miên hôn đắm đôi môi cô, Sở Thanh liền cắn cho anh một ngụm tứa ra chút máu tươi. Mạc Hàn nhăn mày rên một tiếng. Cô lại dám cắn anh. Thật không biết điều. Đã vậy anh lại càng muốn trêu đùa cô.
Hôn môi không được thì ta hôn chỗ khác. Anh từng chút từng chút cắn mút lấy cần cổ trắng ngần, thơm tho của Sở Thanh. Mùi hương này thật dễ chịu. Áo lót của cô bị anh cởi phăng vất xuống đất. Đôi gò bông vươn cao dưới ánh đen ngủ mờ mờ, nhấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-manh-vun-vo/1280773/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.