Người nhà là cái thứ gì?
Nghe thì có vẻ hơi trúc trắc, nhưng để trở thành người nhà, quả thực không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Những đứa trẻ được sinh ra từ sự kết hợp của cha mẹ, vốn dĩ đã là một thể với cha mẹ chúng, đó chính là người nhà.
Nhưng người nhà, không phải lúc nào cũng mang trong mình tình yêu thương.
Bất kể là Dung Cửu, hay gia đình của Tuệ Bình, đều đã chứng minh điều đó.
Trên đời này có người nguyện ý vì người nhà mà chết, không một lời oán thán; cũng có người hoàn toàn không để tâm đến người nhà, coi họ như công cụ trao đổi lợi ích, thậm chí là kẻ thù muốn trừ khử cho nhanh.
Kinh Trập nói cậu không hiểu, là thực sự không hiểu lắm.
Nhưng cậu nhớ những hơi ấm ấy, là thứ sau mỗi lần tỉnh mộng lúc nửa đêm, vẫn còn sưởi ấm cậu từng chút một, khiến cậu tỉnh lại cũng không kìm được nụ cười. Vậy thì sự chung sống như thế, hẳn phải là một mái nhà tự nhiên và hòa thuận nhất.
Kinh Trập nắm lấy ngón tay Dung Cửu, làn da trắng lạnh dưới sự v**t v* của cậu, cuối cùng cũng ửng lên chút sắc hồng.
Rõ ràng chuyện này, nói ra chẳng có gì đáng xấu hổ, nhưng Dung Cửu phát hiện, ngón tay Kinh Trập đang run rẩy trong vô thức.
Đầu ngón tay dừng lại trên mu bàn tay Dung Cửu, xúc cảm mềm mịn ấy khiến Dung Cửu khẽ nheo mắt.
Hắn ghé sát lại, l**m nhẹ khóe mắt Kinh Trập, khiến cậu giật nảy mình.
"Huynh, làm cái gì vậy?"
"Người nhà, cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065604/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.