Những thứ khiến Kinh Trập ghen tị, thù hận, không cần thiết phải tồn tại. * Con dao phay của Minh Vũ chém mạnh xuống thớt, phát ra một tiếng vang giòn giã. Động tác đầy tính đe dọa này chẳng hề ảnh hưởng đến Kinh Trập. Kinh Trập u oán ngẩng đầu, u oán lườm cậu ta một cái, rồi lại u oán cúi đầu. Minh Vũ tức quá hóa cười: "Trước kia ngươi nấu ăn dở tệ, chẳng phải cũng như thế này à? Sao bây giờ lại than ngắn thở dài thế?" Kinh Trập: "Cơm mẹ ta nấu, khó ăn đến thế sao?" Tuy là do cậu nấu, nhưng gần như là sao chép một một, chính là vị này! Minh Vũ không chút nể nang: "Thật sự là dở tệ." Kinh Trập bĩu môi, lầm bầm: "Nhưng bánh bà làm ngon lắm." Minh Vũ nói thật lòng: "Thiên phú mỗi người mỗi khác, bản lĩnh mọi người không giống nhau cũng là chuyện thường tình. Ta cũng đâu có giỏi hầm canh." "Nhưng mà, ta nhớ là ngươi cũng đâu có học mấy cái này?" Kinh Trập nhìn ngón tay Minh Vũ múa may con dao phay thoăn thoắt, gọn gàng cắt thái nguyên liệu. Cung nhân Ngự Thiện Phòng, ít nhiều gì cũng sẽ lén lút luyện tập để giữ tay nghề, những nguyên liệu không còn phù hợp dùng cho bữa ăn nữa thì có thể mang về luyện tập. Kinh Trập nhìn con dao phay của Minh Vũ múa may, cảm giác ánh dao sắc bén kia có thể chém vào đầu mình bất cứ lúc nào. "Trong Ngự Thiện Phòng, sư phụ biết nấu canh đã đủ nhiều rồi, ta cũng không giỏi cái này, tranh không lại bọn họ." Minh Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065605/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.