bà châu thông báo hôn lễ lễ của tôi và phúc sẽ được được cử hành sau bốn ngày.
Tôi nghe tin cũng không mấy bất ngờ cho lắm. Vì tôi biết họ có có tiền mà, mà cái thói ở đời chỉ cần có tiền là có thể mua được tất cả.
Cảm giác của tôi lúc nghe được tin không hiểu sao lại bất an vô cùng.
Tôi đang đi bộ thì phúc gọi.
_tôi:alô, anh phúc gọi em có gì không ạ?
Giọng phúc hớn hở.
_em có ở nhà không?
anh qua rồi mình đi thử đồ cưới nhé!
_em đang đi bộ ở ngõ x.
_ừ, vậy em ở đó đợi anh nhé, anh qua liền.
Khoác trên mình cái áo cưới cô dâu được gắn đủ các loại đá đắt tiền, tôi không quen nên thấy nặng nề lắm.
Nhìn mình trong gương tôi cũng không nhận ra chính mình lúc này. Khác tôi quá, tôi tự cảm thấy mình rất xinh đẹp, không kém phần lộng lẫy và kiêu sa. Tôi chợt nhớ tới mẹ, tới bố tôi, bà nội tôi. Ánh mắt tôi chợt cây cây...
Nếu họ nhìn thấy tôi xinh đẹp trong đồ cô dâu họ sẽ như thế nào? Có vui cho tôi không? Còn mẹ, không biết giờ mẹ ở đâu, có may mắn gặp được người tốt như tôi không? Mẹ... Chỉ còn 3 ngày nữa là con sẽ làm vợ người ta rồi, mẹ có biết không...? Con nhớ mẹ lắm.
Tôi bước ra phúc nhìn tôi và nói.
_em đẹp lắm., vợ của anh là đẹp nhất.
Chợt phúc thấy mắt tôi đỏ hoe liền vội hỏi.
_em sao thế? Em khóc à?
_Dạ, không?
_sao anh thấy tâm trạng em không được vui? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-dua-con-bi-bo-lai/1404731/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.