Trong phòng tôi đang nằm ôm con gấu bông và tự cười một mình khi nghĩ về phúc. Mặc dù tôi cũng biết người phúc yêu là nhi chứ Không phải tôi nhưng tôi vẫn ước gì khoảng thời gian bên anh luôn trôi thật chậm, thật chậm để tôi được sống trong sự quan tâm của anh thêm một chút... (Tôi thấy mình có phần ích kỷ nhưng tình yêu mà, ai không muốn giữ cho riêng mình). 
_cộc... Cộc... Cộc. 
Bà châu bước vào phòng mỉm cười nhìn tôi. 
Tôi ngồi dậy. 
_mẹ. Muộn rồi mẹ tìm con có chuyện gì không ạ? 
Bà châu vừa cười vừa làm ra vẻ nghiêm túc. 
_mẹ có chuyện quan trọng muốn thông báo với con đây. 
_Dạ, có gì mẹ nói đi. 
_có phải con gái của mẹ đã phải lòng thằng phúc rồi phải không? 
_con... Con tôi đỏ mặt vội cúi xuống. 
_thế là con cũng có tình cảm với nó rồi đúng không?con là con gái của mẹ nên không có gì phải ngại. 
_Dạ, nhưng sao mẹ lại hỏi con chuyện này. 
_chẳng là bên nhà thằng phúc đánh tiếng qua nói thằng phúc nó muốn hỏi cưới con. (bà châu nói dối vì người gợi chuyện trước là bà châu). 
Tôi lúc này mắc chữ O mồm chữ a ngạc nhiên nói. 
_sao cơ mẹ, mẹ nói sao...? bên nhà anh phúc muốn hỏi cưới cho anh phúc hả mẹ...? 
_ừ, con không muốn à? Không phải con cũng thích nó sao? 
_Dạ, nhưng mà con còn ít tuổi lại còn đi học nữa mà mẹ. 
_ôi! Mẹ còn tưởng chuyện gì chứ, chuyện đó con không phải lo. Ngày xưa bằng tuổi con mẹ cũng đang mang bầu anh khang con rồi đó. 
Hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-dua-con-bi-bo-lai/1404730/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.