Khi những tin yêu bỗng nhiên trở thành sự thù hận, khi tình yêu chân thành lại nghiễm nhiên nằm trong sự toan tính của tiền tài và danh vọng... Thì nỗi đâu trong tôi lại được nhân lên thêm bội phần.
Trong giấc mơ tôi thấy mình nắm tay phúc, trên tay phúc bế theo 1 đứa bé trai bụ bẫm rất đáng yêu, chúng tôi cùng nhau đi dạo trong một vườn hoa đủ sắc màu.
Tạt, một gạo nước từ tay phúc được phúc tạt thẳng vào mặt tôi không chút đắn đo.
Đang mơ màng chưa kịp định thần chuyện gì đang diễn ra thì giọng phúc nói như hét vào mặt tôi.
_ phúc:trần hoài nhi, cô dạy ngay, dạy ngay cho tôi.
tôi tròn mắt ngạc nhiên đáp.
_anh ơi, anh sao vậy?
_là cô khéo giả nai hay là cô thấy tôi quá yêu thương cô nên cô tính lừa dối tôi, và qua mặt gia đình tôi hả?
Tôi lúc này vẫn chưa hiểu được phúc nói chuyện gì... Khẽ tiến lại gần nắm Tây Phúc nói.
_anh... anh nói gì em không hiểu... Em không có giám làm gì qua mặt gia đình anh, và cũng không hề lừa dối anh chuyện gì hết...
Phúc vẻ mặt càng lúc càng giận giữ hất tay tôi ra và đưa ánh mắt kèm nụ cười cười khinh bỉ nhìn tôi và nói.
_hừ, em không giám làm gì qua mặt gia đình anh, cũng như không hề lừa dối anh à..? Cô có thấy tự mình xấu hổ với câu nói mà cô vừa thốt ra không hả?
Cô nghĩ tôi là thằng ngu hả? thằng ngu vì yêu cô quá mà để cô muốn nói gì thì nghe vậy hả...
Nói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-dua-con-bi-bo-lai/1404732/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.