Lạc Mộ Thâm dùng ngón tay ấn nhẹ vào trán tôi, anh ấy ngước mắt cười nói: “ nói lời vô ích!”
“ Anh Đại Thâm, em muốn dùng vỏ sò sao này làm thành một chiếc dây chuyền, đến lúc đó có thể đeo trên cổ em. Hoặc là đánh thành hai chiếc nhẫn đeo lên tay của chúng ta.” Tôi cười nói.
“ Được, quay về anh sẽ sắp xếp để làm cho em,” Lạc Mộ Thâm yêu thương nhìn tôi, “ xem xem thích hợp làm cái gì, có điều, con sò huyết sao này thật sự quá đẹp. Không nỡ làm gia công.”
“ thế thì bày ở đầu giường của chúng ta.” Tôi cười nói.
“ Bày ở đầu giường sao? Không phải có san hô xanh rồi sao? Ôi, đồ bày ở đầu giường sao mà nhiều thế.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.
Anh ấy kéo tôi đứng dậy, lại cõng tôi trên lưng, tôi cầm con sò sao lấp lánh xinh đẹp đó, nhìn những vì sao trên trời, đột nhiên tôi cảm thấy sao trên trời còn không đẹp bằng sò sao của tôi.
Trong lòng tôi thật sự rất vui và hứng thú.
Tôi cầm lấy còn sò sao đó, ngồi trên lưng của Lạc Mộ Thâm, anh ấy lại dẫm trên chân cát đi hướng quay về, tôi khẽ dùng lưỡi trêu đùa tai của anh ấy, làm anh ấy buồn buồn.
“ Anh cảnh cáo em, đầu lợn, em đừng có động lung tung, nếu như em còn đùa anh, em có tin anh làm chuyện đó với em trên cát không? Lát nữa nếu như có người đi đến, là được quan sát hiện trường rồi.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng cảnh cáo tôi.
Tôi thè lưỡi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535255/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.