“ Xem anh nói kìa, em là loại người như thế sao?” Tôi cười nói, rất ngoan ngoãn nói, “ Anh Đại Thâm, ví dụ nhé, có người ở trước mặt em cầm một con dao kề vào cổ em, nói Tô Tư Nhụy, nếu như cô buông Lạc Mộ Thâm ra tôi sẽ tha cho cô, nếu ngược lại tôi sẽ giết cô, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu, nguyện chết đi.”
“ Nếu như có người xuất hiện lúc em đói sắp chết, bày cho em một bàn hải sản cho, đổi lấy anh thì em chọn cái gì?” Lạc Mộ Thâm khẽ khép mắt lại, gian xảo nói.
“ Cái này ấy à, cái này.....còn phải suy xét nghĩ kĩ xem thế nào.” Hai mắt tôi ngước lên trời nói.
“ Hừ, biết ngay là yêu đồ tham ăn là cũng có ngày chết thảm hại mà.” Lạc Mộ Thâm cấu nhẹ tôi một cái.
“ Này, anh Đại Thâm, quân tử động mồm chứ không động tay, anh biết tay của anh lực rất khỏe không? Em sắp bị anh cấu cho cắm vào thịt rồi.” Tôi ấm ức nói.
“ Một bàn hải sản thế là bán luôn anh rồi, sao mà không cấu chết em được chứ?” Lạc Mộ Thâm hằm hằm nói.
Tôi đang muốn nói gì đó, chỉ nhìn thấy Phương Trạch Vũ, Tần Hạo Nhiên và Lương Cẩn Hàn giống như ba con ma ẩn hiện xuất hiện trước mặt chúng tôi.
“ Coi như tìm được hai người rồi, hai người tìm được sò sao chưa?” Phương Trạch Vũ trợn mắt lên nói.
“ Đó là điều đương nhiên, bọn mình là ai chứ?” Lạc Mộ Thâm đắc ý nói, “ Đầu lợn, mau đem sò sao ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535256/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.