Chương trước
Chương sau
“ Xem anh nói kìa, em là loại người như thế sao?” Tôi cười nói, rất ngoan ngoãn nói, “ Anh Đại Thâm, ví dụ nhé, có người ở trước mặt em cầm một con dao kề vào cổ em, nói Tô Tư Nhụy, nếu như cô buông Lạc Mộ Thâm ra tôi sẽ tha cho cô, nếu ngược lại tôi sẽ giết cô, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu, nguyện chết đi.”
“ Nếu như có người xuất hiện lúc em đói sắp chết, bày cho em một bàn hải sản cho, đổi lấy anh thì em chọn cái gì?” Lạc Mộ Thâm khẽ khép mắt lại, gian xảo nói.
“ Cái này ấy à, cái này.....còn phải suy xét nghĩ kĩ xem thế nào.” Hai mắt tôi ngước lên trời nói.
“ Hừ, biết ngay là yêu đồ tham ăn là cũng có ngày chết thảm hại mà.” Lạc Mộ Thâm cấu nhẹ tôi một cái.
“ Này, anh Đại Thâm, quân tử động mồm chứ không động tay, anh biết tay của anh lực rất khỏe không? Em sắp bị anh cấu cho cắm vào thịt rồi.” Tôi ấm ức nói.
“ Một bàn hải sản thế là bán luôn anh rồi, sao mà không cấu chết em được chứ?” Lạc Mộ Thâm hằm hằm nói.
Tôi đang muốn nói gì đó, chỉ nhìn thấy Phương Trạch Vũ, Tần Hạo Nhiên và Lương Cẩn Hàn giống như ba con ma ẩn hiện xuất hiện trước mặt chúng tôi.
“ Coi như tìm được hai người rồi, hai người tìm được sò sao chưa?” Phương Trạch Vũ trợn mắt lên nói.
“ Đó là điều đương nhiên, bọn mình là ai chứ?” Lạc Mộ Thâm đắc ý nói, “ Đầu lợn, mau đem sò sao ra đây, để cho bọn họ căng mắt ra mà nhìn sò sao quý hiếm này.”
Tôi lập tức lấy con sò sao từ trong túi áo ra.
Mắt của ba thằng cha này đều tập trung vào con sò sao đó.
“ Ôi, thật sự quá đẹp, mình đến biển tình yêu mấy lần rồi cũng không tìm thấy.” Phương Trạch Vũ khẽ thở dài, “ Thứ này quá linh nghiệm, không thể mua bán, mình luôn muốn có một con.”
Mắt anh ta sáng như sao chăm chú nhìn tôi: “ Em gái đầu lợn, anh trai có phải luôn yêu thương em không? Sò sao này của em cho anh có được không?”
“ Không cho.” Tôi lập tức quả quyết từ chối.
“ đừng lạnh lùng như thế được không? Sao mà em toàn học những thứ không tốt của Lạc Mộ Thâm thế? Thế này đi, anh mua của em có được không? Năm trăm vạn mua con sò sao này của em có được không?” Phương Trạch Vũ thử dùng tiền với âm mưu làm mờ mắt tôi.
“Không bán!” Tôi càng lạnh lùng quả quyết từ chối hơn.
“ Một nghìn vạn?” Phương Trạch Vũ tiếp tục ra giá.
“ Không bán, anh nói cái gì em cũng không bán, từ bỏ đi, anh Đại Vũ, đây là vật làm chứng cho tình yêu của em và anh Đại Thâm, không phải có tiền là mua được đâu.” Tôi cười đập bốp một cái vào đầu Phương Trạch Vũ, “ muốn có sò sao này, thì mau tìm bạn gái đi, sau đó cõng bạn gái trên lưng đi học bãi biển tình yêu rồi tìm nhé.”
“ Ôi, trước đây cảm thấy Lạc Mộ Thâm đã đủ khiến người khác ghét rồi, bây giờ lại thêm một đầu lợn đáng ghét này nữa.” Phương Trạch Vũ lẩm bẩm nói.
“ Cậu nói ai đáng ghét đấy?” Lạc Mộ Thâm trầm mặt xuống nhìn Phương Trạch Vũ.
“ Ồ, Đại Thâm, mình nói mình mà, mình đáng ghét nhất, rõ ràng là sò sao của người ta rồi, mình còn muốn mua, thật đáng xấu hổ.” Phương Trạch Vũ vừa cười nói, vừa đánh khẽ vào mồm mình mấy cái.
“ Như thế còn được.” Lạc Mộ Thâm hầm hừ nói, “ Đúng rồi, các cậu chuẩn bị xong chưa?”
“ Chuẩn bị xong rồi.” Tần Hạo Nhiên và Lương Cẩn Hàn nét mặt hơi khác lạ. “ Có điều, Đại Thâm, thật sự phải như thế sao?”
“ Nhiều lời.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói, “ Đều chuẩn bị nhiều ngày như thế rồi, hơn nữa, lúc đầu là chủ ý của ai đưa ra chứ?”
Ngón tay của Lương Cẩn Hàn và Tần Hạo Nhiên lập tức chỉ về hướng Phương Trạch Vũ.
“ Bây giờ lại quay ra trách mình, lúc đó các cậu cũng nói là sẽ làm thế còn gì.” Phương Trạch Vũ ấm ức nói.
“ Chuẩn bị gì thế?” Tôi tò mò mà nghi ngờ nhìn bốn tên công tử đẹp trai này.
“.....bí mật.” Lạc Mộ Thâm cười tít mắt nói, “ em bây giờ ở đây xem tiết mục biểu diễn, bọn anh đi ra đây một lát.”
Anh ấy đưa ly rượu cốc-tai đó cho tôi, kéo ba tên đó đi mất hút khỏi tầm mắt của tôi.
Thật là kỳ lạ, mấy tên này bí bí mật mật, đang làm gì thế không biết?
Tôi cố nhìn theo hướng mà bọn họ mất hút, đưa ly rượu lên môi, thưởng thức bị ngọt thơm của rượu ngon.
Rồi dõi theo tiết mục đặc biệt bên ánh lửa bập bùng.
Thật không nói sai, ban tổ chức thật có tài, dạ hội lửa trại này thật sự quá tuyệt vời, tôi nhìn thấy các đôi tình nhân ở khắp các nước, kể cả những người đẹp tóc vàng mắt xanh nóng bỏng, kể cả những người đẹp chuyển giới cũng biểu diễn tuyệt đẹp.....tôi đột nhiên hiểu ra tại sao ở bãi biển tình yêu lại xuất hiện người chuyển giới, thì ra là ban tổ chức mời đến, mấy người đẹp chuyển giới còn đẹp hơn phụ nữ bình thường thảo nào suýt chút nữa thành tàn phế nửa thân rồi, hễ nghĩ đến bọn họ với bộ dạng hớt hải chạy, tôi lại không nhịn được cười phá lên.
Sau khi người chuyển giới biểu diễn xong, tôi nhìn thấy người chủ trì với nụ cười tươi rói nói với mọi người: “ Mời mọi người thưởng thức vũ điệu Hawaii do các chàng trai đẹp trai của Phương Đông biểu diễn.”
Đẹp trai Phương Đông? Vũ điệu Hawaii?
Còn có thể thưởng thức những thứ này sao?
Tôi đang khó hiểu, chỉ nhìn thấy bốn người cởi trần để lộ nửa trên rắn chắc, đầu đội vòng hoa tết, đi chân đất, từ eo trở xuống mặc chiếc váy cỏ Hawaii bước lên khán đài.
Chỉ nhìn thấy trong tiếng nhạc, bốn chàng trai quay quay nhảy nhót, chiếc váy cỏ trên người bay nhẹ theo gió, khi bọn họ quay người lại, tôi nghe thấy những tiếng hò reo chói tai của các cô gái đến từ các nước, quả thật giống như sao trên trời rơi xuống đất vậy.
Đương nhiên, tôi cũng hò reo cùng bọn họ.
Tại sao thế?
Những người con gái ở xung quanh hò hét lên là tại vì, bốn chàng trai Phương Đông đẹp trai đó chính là hàng thật giá trị, mỗi một người thật sự quá đẹp trai khiến người khác phải say mê, đó thật sự là vẻ đẹp khó có thể diễn tả thành lời, cho nên, các cô gái háo sắc đương nhiên hò reo ầm ĩ, hơn nữa bốn chàng trai còn mặc những chiếc váy cỏ quây mang dáng dấp Hawaii gợi cảm nữa chứ.
Tiếng hò reo vui sướng đó, quả thật có thể khiến tai của tôi như nghe như có tiếng động đất vậy.
Tôi hét lên là tại vì, tôi quen biết bốn anh chàng đẹp trai này, bốn anh chàng mặc váy cỏ Hawaii nóng bỏng này, không phải là F4 bên cạnh tôi sao?
Nếu như nói nhìn thấy Phương Trạch Vũ và Tần Hạo Nhiên nhảy nhót thế này, tôi còn không ngạc nhiên lắm, nhưng khi nhìn thấy người vốn dĩ lạnh lùng là Lương Cẩn Hàn và Lạc Mộ Thâm mặc váy cỏ quay người lại, tôi quả thật cười sắp ngất đi rồi.
Lạc Mộ Thâm, Lương Cẩn Hàn, đây là hai người sao?
Anh bảo em phải nói thế nào mới được chứ?
Là Phương Trạch Vũ và Tần Hạo Nhiên lấy súng ép hai người phải luyện tập nhảy váy cỏ sao?
Không biết bốn người họ luyện tập mất bao lâu mà động tác cực kỳ thành thục, hơn nữa còn căn chỉnh rất thẳng hàng, nhưng nói thật, tôi cảm thấy bọn họ nhảy cực kỳ buồn cười, đặc biệt là khi đến động tác quay người, sau đó bốn người vừa giơ tay, vừa rạng chân, tôi nhìn thấy có lẽ là Lạc Mộ Thâm do quá căng thẳng, lại cộng thêm Lương Cẩn Hàn ở trước mặt căng thẳng đến chân tay lung tung cả, cho nên, Lạc Mộ Thâm đều không biết giơ tay nào, nhấc chân nào!
Tôi ôm bụng cười gần như sắp lăn lê bò nhoài ra rồi.
Nam thần của tôi ơi, anh đang làm gì thế?
Nhưng bốn nam thần nhìn đã mắt này thật sự đang đốt cháy cả sân khấu, nam nữ xung quanh đều đang hò reo, nhảy nhót theo bọn họ, quả thật sắp phát điên hết rồi.
........
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.