“ Không phải thế chứ các anh? Người ta thật sự từ chối các anh rồi? Em luôn cảm thấy hai người các anh rất có sức hấp dẫn!” Tôi nhìn bộ dạng nét mặt biến sắc của hai người đó nói.
“ Không từ chối, ngược lại, mấy người đẹp đó rất thích bọn anh,” Phương Trạch Vũ thở dài nói, “ Còn mời bọn anh lên du thuyền của bọn họ cùng đi ngắm cảnh.”
“ Thế không phải là rất tốt sao? Gặp phải đồ sành sứ?” Lạc Mộ Thâm nói, “ Người ta có chồng rồi? cho nên hai người các cậu bị người ta đánh cho một trận à? Xong bị dọa cho mấy nghìn vạn rồi? có điều tại sao nhìn các cậu không giống bị thương thế? Hay là bị thương bên trong?”
“ Hừ, Đại Thâm, cậu thật độc ác. Vậy mà còn muốn người ta đánh bọn mình.” Tần Hạo Nhiên nói, anh ấy lại đảo mắt, thở dài nói, “ có điều, cũng chẳng tốt hơn thế là mấy.”
Tôi lập tức lấy lại tinh thần. Tôi thật sự rất tò mò hai người này gặp phải chuyện gì trước mấy người đẹp tuyệt sắc đó.
“ Nói đi, anh Đại Vũ. Rốt cuộc là làm sao, đừng úp mở như thế chứ.” Hai mắt tôi sáng lên, chân thành nhìn bọn họ, thiếu mỗi nước bê chiếc ghế ra ngồi cạnh bọn họ chờ đợi.
“ Ôi, ác mộng mà! Đúng là ác mộng, ai có thể tính giúp tôi diện tích nỗi ám ảnh trong lòng tôi chứ.” Phương Trạch Vũ gần như sắp vùi đầu mình vào trong cát rồi.
“ Hiểu rồi, mấy người đẹp đó là đồng tính luyến ái, hành hạ giày vò hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535253/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.