Phương Trạch Vũ lập tức nhảy lên, ấm ức hét lên: “ Bố, không phải những gì giống như bố nghĩ, không phải như thế, chúng con chỉ là đùa thôi. Ôi giời ơi.” Tần Hạo Nhiên cũng nhảy lên: “ Chú Phương, chú nhìn nhầm rồi ạ, chúng cháu đang đùa vui thôi ạ, mắt cháu mờ cũng không tìm người như Đại Vũ đâu ạ!” Phương Trạch Vũ vội vàng nhìn sang Tần Hạo Nhiên: “ Tần Hạo Nhiên, cậu cậu nói là gì vậy? lẽ nào mình rất kém sao?” Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm và Lương Cẩn Hàn cười không thở ra hơi nữa rồi. Tôi lập tức hiểu ra rồi, thì ra người đàn ông tóc bạc này lại chính là bố của Phương Trạch Vũ. Không ngờ đúng lúc bố của Phương Trạch Vũ cũng đang đi nghỉ với mẹ của anh ấy ở biển tình yêu, không ngờ lại gặp con trai mình ở đây. Càng không ngờ con trai của mình và Tần Hạo Nhiên lại ôm nhau ân ái như thế. Người đàn ông tư tưởng truyền thống này làm sao có thể chịu được điều này chứ? Mắt nhìn thấy thì đúng là thật rồi! “ Bố......bố đánh chết mày, mày là đồ nghiệt chủng.” Bố Phương Trạch Vũ lao vào. Ông ấy tiến đến, tai của Phương Trạch Vũ gần như bị vặn cho đứt rời ra. Phương Trạch Vũ gào khóc kêu trời đất sắp lạc cả giọng đi rồi. Trong lòng tôi cũng đang phải cố nhịn cười, ai mà ngờ được, viện trưởng Phương của bệnh viện quý tộc St. Mary oai phong lẫm liệt bây giờ giống như đứa trẻ bị bố đuổi đánh vậy. Lạc Mộ Thâm và Lương Cẩn Hàn cười đủ rồi, mới chạy đến nghiêm túc can ngăn, vội vàng giải thích với bố của Phương Trạch Vũ, lúc này bố Phương Trạch Vũ mới nửa tin nửa ngờ, ông ấy chỉ Phương Trạch Vũ nói: “ Bố nói cho con biết, con đừng có mà sống trăng hoa, con mau kết hôn cho bố đi. Nếu không bố đánh chết con đấy.” Ông ấy lại chỉ Lạc Mộ Thâm nói: “ Con xem Đại Thâm người ra, từ nhỏ đã hơn các con, người ta bây giờ đã có bạn gái rồi, còn nhìn con xem, vẫn còn khiến bố phải bận tâm.” Ông ấy đưa mắt sang nhìn Tần Hạo Nhiên bên cạnh, ông ấy tức hầm hầm nói: “ Còn cháu, Tần Hạo Nhiên, cháu đợi chú về nói cho bố cháu biết.” Sau đó, người đàn ông đó nổi giận lôi đình bước đi. Tôi, Lạc Mộ Thâm, Lương Cẩn Hàn gần như cười lăn cười bờ trên cát. Phương Trạch Vũ và Tần Hạo Nhiên đứng ở đó mặt màu ủ rũ than khóc thảm thiết, Phương Trạch Vũ nhìn Lạc Mộ Thâm, tức hầm hầm nói: “ Chính là trách cậu. Mình và Hạo Nhiên bị rơi vào bẫy của cậu rồi.” “ Mau tìm bạn gái đi, nếu không đánh chết cậu đấy.” Lạc Mộ Thâm học lời nói ngữ khí của bố Phương Trạch Vũ. Hai người mặt mày ủ rũ, ôi, tìm bạn gái đương nhiên là dễ, tìm bạn gái khiến mình thật sự rung động mới là khó! Thật sự hối hận, không bằng dẫn người phụ nữ nào đó đi cùng, cũng không bị Lạc Mộ Thâm chọc tức như thế. “ Tìm đi thôi, trên bãi biển xinh đẹp thế này, cũng không phải tất cả đều là tình nhân, còn có rất nhiều người đẹp độc thân nữa, em vừa mới nhìn thấy mấy người liền, rất được đấy.” Tôi cười nói với hai người bọn họ. Đúng lúc này, vừa may có mấy người đẹp đi đến, mắt chúng tôi lập tức sáng lên. Tại vì, mấy người đẹp này thật sự quá xuất chúng, thân hình trắng trẻo yểu điệu, eo nhỏ chân dài, thật sự rất đẹp. Hơn nữa, mấy người này xem ra rất thuần khiết, không có cảm giác gợi cảm lả lướt õng ẹo. Quan trọng chính là, mấy người đẹp này cùng nhau chơi đùa, không có người đàn ông nào bên cạnh. “ Ôi trời đất ơi, thật sự rất tuyệt.” Phương Trạch Vũ cười nói, “ Là kiểu người mà mình thích.” “ Cũng là mẫu người mà mình thích.” Tần Hạo Nhiên bỏ kính râm xuống nói, “ Thực ra lúc nãy mình chú ý đến bọn họ rồi, mấy người con gái bọn họ cùng nhau đến, không có bạn trai đi cùng.” “ Kể cả có bạn trai thì sao chứ?” Phương Trạch Vũ nhìn Tần Hạo Nhiên, “ Sao cậu không có tự tin với bản thân thế? Gặp phải người mình thích thì nhích thôi!” “ Được, đi.” Tần Hạo Nhiên cũng kích động lên. “ Cẩn Hàn, Đại Thâm không đi rồi, cậu đi cùng bọn mình.” Lương Cẩn Hàn nhún nhún vai: “ Mình không có hứng thú, các cậu đi đi.” “ Mình nói, cậu bây giờ rất không bình thường, mình thấy cậu mới thật sự có tật nhỏ rồi.” Tần Hạo Nhiên cười nói, anh ấy bá vai Phương Trạch Vũ, “ Được thôi, không làm phiền chính nhân quân tử nữa, chúng ta đi, không chừng một nửa tương lai của bọn mính chính là ở trong mấy người con gái đó ấy chứ.” “ Mình cũng có dự cảm này, không chừng mình sẽ tìm thấy một nửa của mình trên đảo tình nhân này. Sẽ không bị ông già nhà mình nện nữa.” Phương Trạch Vũ cười nói, nhìn ra, anh ấy và Tần Hạo Nhiên bây giờ đang hừng hực máu lửa. “ Bọn mình đi tìm các em gái đây, chúc phúc bọn mình đi!” Hai anh chàng đẹp trai đó nháy mắt với chúng tôi, lập tức đi hướng về mấy người đẹp đó. Nhìn theo bóng của bọn họ, Lạc Mộ Thâm nói: “ Mọi người nói xem, hai người bọn họ có thể tìm được một nửa tương lai của mình không?” “ Đương nhiên có khả năng rồi, vùa nãy mấy người đẹp đó thật sự rất xuất sắc, cũng cực kỳ có khí chất, lại hồn nhiên, em cảm thấy mình tự ti khi đứng cạnh bọn họ, đôi chân dài miên man đó, thật sự quá đẹp mắt, anh Đại Vũ và anh Hạo Nhiên của chúng ta cũng đẹp trai có sức cuốn hút như thế, trai xinh gái đẹp rất dễ trúng tiếng sét ái tình, đặc biệt là trên hòn đảo có bầu không khí lãng mạn như thế này.” Tôi cười nói. “ Cẩn Hàn, cậu nói xem?” Lạc Mộ Thâm nhìn Lương Cẩn Hàn hỏi. Lương Cẩn Hàn lại nhún nhún vai, nhìn bộ bài Tarot trên tay, thằng cha này xếp quân bài Tarot đó từ lâu rồi. “ Mình thấy Đại Vũ và Hạo Nhiên hôm nay sẽ gặp đen đủi, cho nên đây chính là nguyên nhân mình không đi cùng bọn họ.” Lương Cẩn Hàn khẽ nói. “ không phải thế chứ? Anh Cẩn Hàn, anh xem mệnh đúng không thế?” Tôi lập tức ngồi xổm trước mặt Lương Trạch Vũ. “ Học của người Romani, bây giờ đang hot thôi. Mỗi ngày đều bày bài ra xem, chuẩn cái mông ấy.” Lạc Mộ Thâm liếc Lương Cẩn Hàn rồi khẽ nói. Lương Cẩn Hàn nhắm mắt lại nói: “ thế giới rất nhiều việc khoa học không thể giải thích nổi.” “ thế thì anh xem xem em và anh Đại Thâm có tương lai tốt đẹp không?” Tôi ngồi bên cạnh Lương Cẩn Hàn cười nói. Lương Cẩn Hàn không nói gì, Lạc Mộ Thâm đã lạnh lùng nói: “ Mình cảnh cáo cậu Lương Cẩn Hàn, nếu như tính ra kết quả không tốt, mình đánh chết rồi chôn cậu trong bãi cát đấy.” Lương Cẩn Hàn xua tay nói: “ Nhụy Tử, không phải tính nữa, anh nghĩ hai người nhất định sẽ hạnh phúc.” “ Uh, câu này mình thích nghe.” Lạc Mộ Thâm hưng phấn nói, anh ấy cũng ngồi xổm bên cạnh Lương Cẩn Hàn, “ mau xem xem. Hai tên đó có cách gì hóa giải đen đủi không?” Nhìn dáng vẻ hào hứng của anh ấy, trong lòng tôi không kìm được buồn cười, bốn tên này, là bạn tốt như thế, nhưng bình thường, lúc nào cũng chỉ tranh thủ cơ hội hạ thấp nhau. Tôi và Lương Cẩn Hàn Lạc Mộ Thâm đang ngồi trên bãi cát ăn hải sản hóng gió biển sưởi nắng, đột nhiên nhìn thấy mặt mũi Phương Trạch Vũ và Tần Hạo Nhiên hớt hải chạy về, giống như có lửa đốt vào mông vậy. Hai người vừa quay lại, lập tức nằm lên ghế nằm, sắc mặt không bình thường, mặt đực ra. “ Mình nói các cậu không đưa người đẹp quay về à? Hay là nói xuất quân bất lợi, không những không mang được các em về, còn bị người ta đánh cho tơi bời rồi?” Lạc Mộ Thâm liếc nhìn bọn họ, độc mồm độc miệng nói. “ Còn lâu ấy, anh Đại Vũ và anh Hạo Nhiên đẹp trai cuốn hút như thế, làm gì có em gái nào không thích chứ?” tôi vội vàng đính chính cho Đại Vũ và Hạo Nhiên. Lương Cẩn Hàn chăm chú nhìn bọn họ: “ lẽ nào bài Tarot ứng nghiệm rồi?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]