Tôi nghe lời há miệng to ra, Lạc Mộ Thâm bón miếng thịt ngon của con sò huyết đó vào trong miệng tôi.
Tôi nhai rồi cảm nhận bị ngon của hải sản, thật sự rất ngon.
Lạc Mộ Thâm chăm chú nhìn tôi hỏi: “ Ngon không?”
Tôi thành thật trả lời: “ Ngon ạ.”
Đây là nói thật, thật sự rất ngon, đặc biệt là được Lạc Mộ Thâm chăm sóc phục vụ như thế, có thể không ngon được sao?
Kể là bánh trứng chó, tôi cũng có thể ăn ra mùi vị mật ong, nữa là hải sản ngon như thế này?
“ Còn thích ăn gì nữa? Anh lấy cho em.” Lạc Mộ Thâm nhìn những đĩa hải sản trước mặt hỏi tôi.
“ Trời đất ơi, thật sự nhìn không lọt mắt nữa rồi, quá là…..hứ hứ, nào là kính cẩn, nào là lấy lòng, Đại Thâm, cậu móc đầu lợn nhà cậu vào chuỗi chìa khóa của cậu luôn đi, ông trời của tôi ơi, ân ái nhiều thì chết nhanh thôi.” Phương Trạch Vũ tức hằm hằm nói.
Tôi biết, anh ấy bây giờ gần như bị tôi và Lạc Mộ Thâm chọc cho tức chết rồi.
Tần Hạo Nhiên nhẹ thở dài, ôm bả vai nói: “ Nhụy Tử, anh nói cho em biết, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, anh chắc chắn không tin, ai mà tin được Đại Thâm có thể phục vụ một người con gái như thế chứ? Từ nhỏ thời cởi chuồng chơi cùng cậu ta cho đến lớn, chưa bao giờ nhìn thấy cậu ta gắp thức ăn cho ai bao giờ, đều là con gái nhà người ta phục vụ cậu ta, bây giờ, thật sự đảo ngược rồi, anh rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535251/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.