Trịnh Như thấy dáng vẻ của ta, trong lòng thoải mái hơn nhiều, lạnh lùng hừ một tiếng nói: "Liên tiếp xử phạt hai đứa rốt cuộc cũng không thỏa đáng, huống hồ Nhục Bình Phong dùng tốt thực sự không còn nhiều. Vậy thì cứ bảo nàng ta đi quan sát Mỹ Nhân Chỉ một chút đi, để nàng ta biết, nếu làm việc không chuyên tâm thì kết cục sẽ như thế nào!"
Nước mắt cứ đảo quanh trong hốc mắt ta nhưng không hề rơi xuống một giọt nào.
Sự đùa cợt của kẻ bề trên, chẳng qua chỉ là muốn nhìn thấy sự sụp đổ và tuyệt vọng của ta.
Cứ như ý ả, ta bày ra vẻ hèn mọn và yếu đuối.
Trong lòng thì thầm nhẹ nhõm, ta còn rất nhiều việc phải làm, tuyệt đối không thể hủy hoại vào lúc này chỉ vì Quý Tụng.
Đây là lần đầu tiên ta bước vào Giải Ưu Thất ở Tây Các. Trong phòng đốt đàn hương thanh nhã, các loại dụng cụ sinh hoạt và vệ sinh đều có đủ.
Nếu không phải nơi dễ thấy nhất bị ngăn bằng rèm, đặt một chiếc bô đi vệ sinh thì bất cứ ai cũng sẽ nghĩ đây là một phòng ngủ.
Cát Tường đang quỳ ngồi bên cạnh chiếc bô, đôi mắt vô hồn.
Cứ như cố ý muốn cho ta mở mang tầm mắt, Trịnh Như khẽ nâng ngón tay cong duyên dáng, đi vệ sinh một lần ngay trước mặt ta.
Nhìn Cát Tường hầu hạ ả một cách tê dại, ta phải nghiến chặt răng mới miễn cưỡng nhịn được cơn muốn nôn mửa.
"Ừm, môi lưỡi linh hoạt, quả không hổ danh là nguyên liệu tốt để làm Mỹ Nhân Chỉ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuc-binh-phong/5052666/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.