Trương ma ma là một đầu bếp, làm sao có thể sơ suất dâng lên món ăn tương khắc được? Ta lấy ra toàn bộ ngân lượng tiết kiệm mà bà đã tặng ta, mua sắm đồ ăn thức uống ngon, ngày ngày biếu Vương ma ma.
Cuối cùng, trong một lần bà ta say rượu, ta đã biết được sự thật. Chỉ vì ngày đó Quý Tụng đã đính hôn với nữ nhi của Thôi thị ở Thanh Hà.
Đứa con kế được ả chăm sóc lớn khôn, sắp thành thân.
Nam nhi từng ngọt ngào gọi ả là "tỷ tỷ” giờ đây sắp thuộc về một nữ t.ử khác.
Trịnh Như tức giận, u uất nhưng lại bất lực. Điều ả có thể làm chỉ là dằn vặt.
Cơn giận này không có chỗ để phát tiết, cuối cùng lại trút đúng lên người Trương ma ma.
Chủ nhân xử lý nô tài, căn bản không cần lý do.
Món ăn ngày đó căn bản không có vấn đề gì nhưng Trịnh Như nói không đúng thì đó là không đúng.
Thế là Trương ma ma, người đã dùng nửa cái bánh màn thầu cứu ta, người chờ ta chuộc thân về phụng dưỡng tuổi già, đã mở to mắt, gào khóc một đêm "oan ức", đau đớn đến c.h.ế.t trong đêm đó.
Đáng cười thay, sau khi một người đầu bếp c.h.ế.t đi, hai người họ cuối cùng cũng bày tỏ được tâm ý, sau khi thổ lộ nỗi lòng thì lại trở thành một đôi "mẫu thân tốt" thân mật không kẽ hở.
Không ai quan tâm đến cái c.h.ế.t của một người đầu bếp hèn mọn. Chỉ có ta, quỳ trước linh cữu Trương ma ma, thầm thề sẽ đòi lại công đạo cho bà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuc-binh-phong/5052664/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.