Ngậm oan khó nói. Đường tơ sinh tử [2]
Type-er: Recca
Tiết Vân Tần không ngờ Tiêu Vân Thành lại đến. Vì buổi chiều, nhân viên phòng thư kí đều về sớm nên giờ trong phòng chỉ còn hai người bọn họ. Có điều, chẳng ai mở lời trước, người nào cũng đợi đối phương lên tiếng. Đồng nghiệp ở phòng bên cạnh chạy sang xin ít trà mạn, thấy một tuần bổ đứng sừng sững ở đó, đôi mắt sắc lóe lên vẻ nghiêm nghị sau cặp kính, anh ta liền thăm dò Tiêu Vân Thành: “Sao người của phòng tuần bổ lại đến hóng gió ở Ủy ban thành phố thế nhỉ? Hay là xảy ra chuyện gì rồi? Lẽ nào thư kí Tiết vướng vào chuyện kiện tụng gì à?”
“Kiện cái đầu anh! Bổn thiếu gia đi ngang qua, tạt vào đây không được chắc? Uống trà của anh đi, đừng nhiều chuyện!” Tiêu Vân Thành ghét nhất đàn bà nhiều chuyện, không ngờ có những gã đàn ông còn nhiều chuyện hơn.
“Bất lịch sự! Đúng là đồ man di!” Đồng chí cán bộ thành ủy đi xin trà cụt hứng, cúp đuôi chuồn mất. Bấy giờ, Tiêu Vân Thành mới nghiêng đầu hỏi: “Xin hỏi phó phòng thư kí Tiết Vân Tần, bây giờ anh muốn nói chuyện ở đây hay đi tìm chỗ nào khác?”
“Đã không nói chuyện công thì đến quán trà ở gần đây vậy.” Tiết Vân Tần mệt mỏi day day sống mũi, tiện tay gấp bản báo cáo vẫn chưa hoàn thành lại, đứng dậy dẫn đường.
Cạnh trụ sở thành ủy có một quán trà truyền thống rất nổi tiếng, giá cả đắt gấp đôi các quán trà thông thường khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514799/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.