Nhờ sự chăm sóc tậntâm của Tư Kỳ nên bệnh của mẹ nàng cũng khỏi dần. Hết ba ngày phép, bàĐoàn giục con gái mau trở lại tiệm may làm việc. Tư Kỳ thấy mẹ đã có thể tự chăm lo cho mình, cũng yên tâm quay về tiệm.
Trong lúc đitàu, nàng vô tình nghe thấy mọi người bàn luận về vụ án xác trôi xôngxảy ra mấy ngày trước. Tính đốt ngón tay thì ngày hai người kia tử nạntrùng với ngày nàng bị chết hụt. Không biết có phải do tác dụng tâm lýkhông mà Tư Kỳ cứ thấy gió sông hôm nay sao âm lạnh quá, quang cảnh tựahồ như mùa đông đến sớm. Liếc mắt nhìn dòng sông, nàng vô tình nhìn thấy một con cá chết phơi bụng trắng hếu, trôi lững lờ trên mặt nước, dậpdềnh theo nhưng con sóng và hướng về phía nàng. Cảm giác lợm giọng bỗngập đến, nàng vội túm chặt ống tay áo, không dám tựa vào mạn tàu nữa.
Buổi tối, Tiết Vân Tần cầm hai tấm vé xem kịch đến tìm Tư Kỳ, rủ nàng đi xem kinh kịch ở nhà hát lớn Hán Khẩu. Hồi bé, cha mẹ nàng thường bế nàngcùng đi xem kịch, mặc dù nàng không thích lắm nhưng nghe mãi, xem mãicũng thành quen, không còn thấy ác cảm như lúc đầu nữa. Vả lại, hiếm hỏi lắm mới có dịp đi xem kịch cùng Tiết Vân Tần nên nàng vui đến nỗi cườimãi không thôi. Khi tiệm may vừa đóng cửa, Tư Kỳ liền cùng hắn sánh vaiđến nhà hát. Đây là lần đầu tiên đoàn hát Hình Sa nổi tiếng biểu diễn ởHán Khẩu nên rất khó kiếm vé. Mặc dù người ta đã treo biển hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514791/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.