Chớm thu. Cuối cùng, cái nóng ran của mùa hạ khó chịu nhất ở Vũ Hán cũngchịu thu nanh khép vuốt, ông trời hào phóng ban phát mấy sợi gió mát đầu tiên.
Hàng cây ngô đồng trồng hai bên phố rì rào ngả ngớn theonhững cuộc viếng thăm liên tục của gió heo may. Thân cây rung rung mờigọi gió rước những phiến lá run rẩy sắp rụng về làm kỷ niệm. Thế mà giócứ cuốn lá khô, ném xuống đất tạo thành một thảm vàng úa, phũ phàngngoảnh đầu không thành toàn cho cây, dẫu chỉ là chút dư tình. Mấy phiếnlá tàn tạ rơi xuống vai Tư Kỳ, nàng vô tình lấy tay phủi xuống.
Phía trước không xa là một tòa biệt thự mang phong cách châu Âu, đó là khudinh thự của những nhân vật cấp cao trong nước. Hai bên cổng đều có lính gác. Cánh cổng sắt lớn màu đen uốn hình hoa đứng sừng sững uy nghiêm ởchính giữa, trừng mắt nhìn người con gái xa lạ đang xách chiếc hộp giấymày trắng đứng dưới chân mình. Đoàn Tư Kỳ đến chỗ lính gác nói rõ mụcđích đến đây rồi đợi anh ta gọi điện vào trong thông báo. Chỉ lát sau,một bà vú đứng tuổi mặc áo dài màu trắng, quần đen bước từ trong phủ ra. Bà vú già hỏi cô gái đứng sau cánh cửa sắt: “Ông chủ Lý sai cô mang đồđến hả? Cô tên gì?”
“Cháu là Đoàn Tư Kỳ, bác cứ gọi chác là Tư Kỳ được rồi. Cháu mang áo dài đến cho Khang phu nhân. Ông chủ chỉ sợ phunhân lỡ buổi dạ tiệc nên ngày đêm may gấp, mãi trưa nay mới cắt chỉ vàgiao cho cháu mang tới đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514782/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.