Lương Sơn, tỉnh Tứ Xuyên.
Bấm đốt ngón tay thì Đoàn Kỳ Phàn đã trốn tới Lương Sơn được gần hai tháng. Kẻ phụ trách tiếp ứng cho y chính là Oai Tử, một kẻ vô công rồi nghề,chỉ chuyên săn tin bên này bán cho bên kia nhằm kiếm miếng ăn. Nói thìnói vậy nhưng chớ coi thường gã, mọi chuyện từ nhỏ đến lớn của Đoàn KỳPhàn trong những ngày đầu đến đất này đều do mình gã lo liệu. Mặc dùtrên người gánh tội danh giết người nhưng khi chạy tới Lương Sơn này thì chẳng một ai để lộ tin tức của gã. Oai Tử có rất nhiều bạn, đây chínhlà kế sinh nhai của gã. Có điều, người mà Đoàn Kỳ Phàn mong gặp nhất thì mãi vẫn chưa gặp được. Thiên Thiềm từng nói, nếu y muốn đổi đời, muốnnổi danh hơn người thì buộc phải về nương nhờ dưới trướng Mạnh lão gia.Mạnh lão gia chính là kẻ có khả năng hô phong hoán vũ nhất ở đất LươngSơn này.
Nhắc đến Mạnh lão gia, người ta đồn rằng lão cũng chạytới đây vì muốn trốn tội trong một vụ án mạng. Ở Lương Sơn chủ yếu làngười dân tộc Di sinh sống, một mình lão là kẻ dị tộc nhưng lão khôngnhững có thể tạo ra vùng trời riêng mà còn khiến dân bản đại tình nguyện chia một nửa miền sơn cước này cho mình. Trong con mắt nhiều người, đây đúng là một kỳ tích. Cũng có lẽ vì tài năng của lão nên con gái của tộc trưởng thà chết cũng đòi theo lão. Thế là lão lấy cô ta, đồng thờichiếm luôn nửa phần giang sơn còn lại của cha cô ta. Từ đó về sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514780/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.