Mấy ngày sau, nhà họ Đinh tới viếng thăm.
Trà chưa lên mà lễ ra mắt của Đinh lão gia đã tới trước. Hai a hoàn dânghộp gấm đỏ trong tay lên, mở nắp ra thì thấy một cặp bình gốm màu xanhthiên thanh cao cấp và một cặp đĩa gốm Định Dao[1] màu trắng. Đỗ lão gia liếc mắt nhìn qua, tuy miệng vẫn cười nhưng thái độ đã không còn niềmnở như lúc đầu. Biết đây là cách bọn địa chủ khoe của nên ông cố tình từ chối không nhận mấy lần liền, lại còn nói vài câu khách sáo rồi saingười gọi con trai đến. Đúng lúc ấy, một a hoàn nhà họ Đinh đột nhiênchen miệng bảo muốn đi cùng, Đinh lão gia liền gật đầu lia lịa.
Đỗ lão gia là người tinh tường, vừa thoáng nhìn đứa a hoàn kia là đã biếtngay có chuyện bất thường ẩn chứa bên trong. Thế là ông ta bảo quản giadẫn nó đi cùng, trước khi đi còn dặn dò cẩn thận vài câu.
Vừa vào trong viện, con a hoàn như biến thành người khác, trông thản nhiên, tựtin chẳng giống vẻ của một đứa hầu gái. Chưa nói đến chuyện hôm nay chủnhân của cô ta đến làm khách ở Đỗ phủ mà ngay cả khi ở nhà thì một ahoàn như cô ta cũng không thể vô phép vô tắc như vậy. Có điều lão gia đã dặn dò rất kĩ nên quản gia cũng không để tâm nhiều đến điều đó.
“Tiểu thư nhà các cô gặp được người như cậu chủ nhà chúng tôi thì coi nhưcũng có duyên. Cậu chủ của chúng tôi không chỉ có ngoại hình anh tuấnxuất chúng mà phong thái cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514770/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.