Kinh dịch có viết:Nam nữ giao hoan, hóa sinh vạn vật. Nữ dưỡng sắc nhờ nam, nam bán mạngvì nữ. Ai cũng muốn chiếm thế thượng phong, vậy mà có kẻ vẫn bại trận.Ấy là những kẻ khi mặc quần áo vào thì trông mạnh mẽ như thể cả đời cóthể hô phong hoán vũ, nhưng trên đời nào ai thắng nổi tuổi tác, lột trần lột trụi ra mới ý thức được mình đã bước sang phía bên kia dốc của cuộc đời. Vạn Tam Tư chính là loại người như vậy.
Đối diện với HàDiễm xinh đẹp và hừng hực xuân tình, trăm lần thì cả trăm lần lão đềumuốn vui vẻ tới bến, chỉ có điều cứ tới thời điểm then chốt thì lão lạilực bất tòng tâm, chưa chính thức lâm trận đã phải giơ cờ đầu hàng. Nếulà hai mươi hay ba mươi năm trước thì ngày nào lão chẳng hừng hực khíthế, khiến đàn bà phải van xin lão dừng lại, chứ đâu có thảm hại giốnghôm nay. Vạn Tam Tư ảo não quay mặt đi chỗ khác, không muốn nhìn khuônmặt háo hức chờ đợi của người đàn bà đang nằm cùng với mình. Lão biết cô ả đang đợi nhưng giờ đây với lão, ánh mắt khao khát dục tình của ảchẳng khác nào lệnh bài đòi mạng, khiến lão muốn chùn bước.
“Cưng ơi… Tối nay em ngủ yên bên anh nhé. Được không?” Lão mở miệng cầu xinmột người đàn bà vì lão muốn người đàn bà ấy tha cho lão chuyện chăngối. Dù là người hiếu thắng đến đâu thì cũng không thể không chấp nhậnhiện thực. Lão quả thực đã già rồi.
Nhưng Hà Diễm tảng lờ nhưkhông nghe thấy, vẫn nở nụ cười lẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514772/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.