Một năm trước.
Tháng Sáu ở Vũ Hán nóng hơn thường lệ nên ít nhiều khiến người ta không kịp trở tay.
Một cô gái trẻ mặc áo dài vạt chéo màu trắng, tay áo dài bảy phân, tóc tếtthành hình cánh bướm đang thấp thỏm đứng im ngoài cổng Đỗ phủ. Nàng đang đợi thím Vương trong phủ chạy ra báo tin.
Chẳng bao lâu sau,thím Vương đã xuất hiện, mặt mày hớn hở, gọi nàng: “Mau vào đi Tư Kỳ! Ta đã nói với bà Hai rồi, bà đồng ý. Để ta dẫn con vào khấu đầu lạy tạ.”
“Tốt quá! May nhờ có bàn tay thím, nếu không con đã chẳng có được phúc phậnnày.” Đoàn Tư Kỳ thấy sự việc đã có kết quả, nàng vui mừng cuống quýtchắp tay cảm ơn thím Vương. Nếu mẹ nàng không phải là chỗ quen biết vớithím Vương thì chắc hôm nay nàng chẳng có cửa bước chân vào cánh cổngnày.
“Chẳng phải ban đầu mẹ con không chịu sao? Sau đó thuyết phục thế nào mà bà ấy lại đồng ý vậy?”
“Mẹ con vẫn không đồng ý lắm đâu, nhưng nhà có ba miệng ăn đang há mồm chờ, anh con lại suốt ngày chạy loăng quăng bên ngoài giúp người ta làm mấyviệc lặt vặt, dăm bữa nửa tháng mới đảo qua nhà một lần, chút tiền côngcủa anh ấy không đủ sinh hoạt phí. Hơn nữa con cũng đã mười bảy rồi, đến lúc phải ra ngoài giúp gia đình kiếm thêm thu nhập, không thể ngồi chờăn sẵn mãi được thím ạ.”
“Ra dáng thiếu nữ lắm rồi, đúng là conđã hiểu chuyện hơn trước nhiều.” Thím Vương vỗ nhẹ vào lòng bàn tay nàng rồi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514761/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.