Vì gần đây cảm thấyngon miệng nên Đỗ Hoài Dung muốn ăn món Tam Tiên Đậu Bì[1]. Đoàn Tư Kỳliền xin bà Hai cho ra ngoài phủ tìm nguyên liệu làm món ăn cậu Dungđang thích. Thấy trời vẫn còn sớm, nàng bèn tiện đường rẽ về thăm nhàmột lát.
Hôm nay, bà Đoàn không đi làm mà ngồi ở nhà khâu lại mấy cái áo bị sứt chỉ của Đoàn Kỳ Phàn, vừa khâu vừa nói chuyện phiếm với y lúc này đang múc nước trong ang nước uống. Đột nhiên nghe thấy Tư Kỳgọi “mẹ ơi”, bà mới phát hiện con gái đã vào đến cửa, vội vàng mang canh đậu xanh ngâm trong chậu nước lạnh ra. Tư Kỳ nhìn thấy anh họ đang ởđây, nàng cũng nhảy chân sáo đến ăn một bát rồi bảo mẹ không cần bày vẽlàm bữa trưa nữa.
Đoàn Kỳ Phàn thấy em họ gầy guộc, xanh xao hơnlúc mới đi, liền xót xa hỏi han một hồi. Sau đó, y lần túi quần, móc ramột gói bạc nhỏ chừng mười cắc, dúi vào tay Tư Kỳ rồi dặn dò: “Số tiềnnày em giúp anh đưa cho thím, tất cả là mười bốn đồng đại dương, em giữbốn đồng mà dùng, muốn ăn gì, tiêu gì thì cứ ăn, cứ tiêu.”
ĐoànTư Kỳ trông thấy nhiều tiền, lòng lại hoang mang. “Anh lấy đâu ra nhiềutiền thế? Đừng nói anh làm chuyện gì dại dột đấy nhé.”
“Con bénày toàn nói linh tinh! Anh được một ông chủ lớn ở Nam Dương thuê đấy.Sau này không cần bán mặt cho đất bán lưng cho trời ở bến tàu nữa, chỉcần chạy loăng quăng cho ông ấy sai vặt là được. Đây là tiền công anhvất vả suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514764/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.